Quốc Thịnh chỉ lo lắng cho Mỹ Linh, việc này khiến Thanh Đan đau đớn, cô chẳng để ý được tay mình đang rỉ máu. Nước mắt Thanh Đan lăn dài trên má, ánh mắt cô tràn ngập thương tâm.
"Em chẳng làm gì cô ấy cả!"
"Cô im đi. Bây giờ Mỹ Linh là người chăm sóc tôi! Cô không được để cô ấy bị thương!"
"Vậy còn em thì sao? Anh mất trí nhưng không thể mất nhân tính như vậy chứ! Em đang mang thai con của anh kia mà."
Thanh Đan gào khóc, bà Thanh vội đi xuống, bà chạy đến bên cạnh Thanh Đan, ngước mắt nhìn Quốc Thịnh.
"Con đang làm gì vậy? Thanh Đan nó bị thương tại sao con thờ ơ vậy hả?"
Quốc Thịnh không nhìn mẹ mình, anh nói dứt khoát.
"Cô ta không đáng để con quan tâm!"
Bốp...
"Cô ấy là vợ của mày, mày bảo không xứng đáng?"
Người vừa tát và mắng Quốc Thịnh, không phải là bà Thanh, mà là Quốc Hải. Anh vừa thu xếp công việc để về phụ giúp cha mình. Từ lúc ở bên ngoài, Quốc Hải đã chứng kiến tất cả, anh điên tiết lao vào đánh em trai mình.
Mỹ Linh thấy liền kinh ngạc, cô vội ngăn hai người lại. Quốc Hải liếc nhìn Mỹ Linh.
"Đây là chuyện gia đình tôi! Người ngoài đừng xen vào!"
Mỹ Linh bất ngờ, cô cứng họng không thể nói gì khác để biện minh. Quốc Hải tiếp tục nắm cổ áo Quốc Thịnh lên mà chửi mắng. Thanh Đan lo lắng cho Quốc Thịnh, dù rất đau lòng nhưng vẫn khuyên can Quốc Hải buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-gan-no/3048822/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.