Người không tự tìm đến thị phi thì không có nghĩa là thị phi sẽ không tìm đến người.
Diệp Liên Tuyết chính là minh chứng sống kinh điển nhất khi nhắc đến câu nói này. Thời gian vừa qua cô im lặng mặc kệ sự đời, mặc cho hàng đống người vẫn luôn xôn xao bàn tán về cái chủ đề gì đấy liên quan đến cô và Bạch Ly. Nhưng nếu chỉ dừng ở đấy thì chuyện đã dễ thở hơn rồi.
Lại một buổi sáng đẹp trời khi cô đến học viện như thường lệ, và rồi những ánh mắt của các sinh viên khác khi trông thấy cô lại càng thêm phần quỷ dị hơn. Có chuyện không hay nữa rồi! - Cô thầm nghĩ, nhưng vẫn cứ bình tâm như không có chuyện gì xảy ra, đi vào trong lớp học.
Lưu Chỉ Nghi đến tìm cô ngay tức khắc, điệu bộ giống như đã rất vội vã để đến được đây.
“Cậu… những tin đồn kia là sai đúng không?”
Diệp Liên Tuyết nhướng mày nhìn cô bạn mình. Tin đồn gì? Làm ơn đi, cô lại là người dính phải tin đồn từ trên trời rơi xuống nhưng có bao giờ cô là người đầu tiên biết chưa hả? Cái kiểu hắt nước bẩn người khác như thế này cứ trút mãi lên đầu cô, đến độ bây giờ kì thực cô có nghĩ cũng không nghĩ ra là mình lại dính phải cái xui xẻo gì.
“Nhìn cậu chắc là không biết rồi. Mau lên diễn đàn trường đi, có một bức ảnh vừa mới tung ra vào sáng ngày hôm nay thôi. Người trong bức ảnh đó là cậu.”
Tim Diệp Liên Tuyết như hẫng một nhịp. Cô vội vã lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/455697/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.