“Ra nước ngoài?”
Diệp Liên Tuyết nhướng mày, ánh mắt hiện lên chút khó tin nhìn Phong Dã Thiệu. Anh cũng nhìn cô, cảm thấy dường như cái thứ tài liệu mà anh đưa cho cô kì thực cũng không có mấy cám dỗ.
“Ừm, ra nước ngoài để học lên giáo sư nếu như em muốn. Cái này là học bổng của học viện, anh muốn cho em xem trước, nếu em muốn đi, anh sẽ bàn bạc lại với Kỷ Thương rồi tiến cử em lên với hội đồng.”
Đây là điều mà không một sinh viên ngành y nào mà không mơ ước, cơ hội được ra nước ngoài học tập để đạt được chức danh giáo sư đầy cao quý. Nếu như thuận lợi, thêm một kì nữa là cô đã có thể lấy được bằng tiến sĩ ở độ tuổi hai mươi tư, một điều mà từ trước đến nay cực kì hiếm có. Hơn nữa, cô cũng từng nói với các anh của mình rằng cô rất có tham vọng để học lên càng cao càng tốt.
Tốt nhất chính là sánh bằng Kỷ Thương và Phong Dã Thiệu.
Nhưng mà bây giờ kì thực đứng trước một cơ hội lớn như thế này, đáng lẽ ra cô phải không đắn đo mới đúng. Diệp Liên Tuyết bây giờ lại đắn đo, có chút không muốn nhận cơ hội này lắm.
“Chuyện này để sau nói được không? Em vẫn còn chưa lấy xong bằng tiến sĩ.”
Cô qua loa cho qua chuyện, đè nén đi cảm giác kì lạ trong lòng mình, có lẽ cô cần phải suy nghĩ nhiều hơn về chuyện này thôi, cô không muốn từ bỏ cơ hội này, cũng không biết lý do gì đã khiến cho bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/455696/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.