Nhìn thấy Quách Tuệ Lâm giống như bị ai giẫm phải đuôi, Quách Thừa Tuyên chỉ cười khẩy một tiếng.
“Cháu đến đây vì cái lý do gì cũng đâu có liên quan đến cô đâu nhỉ? Cháu chỉ là tiện miệng muốn hỏi vì sao cô lại rút đơn kiện thôi. Cô đang thắc mắc cháu không làm đúng với nguyên tắc nhưng cô quên mất rằng mình cũng đang như thế đó.”. Truyện Kiếm Hiệp
Quách Tuệ Lâm cuộn chặt nắm tay, bà ta thực sự muốn lao đến đánh chết cái tên cháu trai trời đánh này của mình. Có vẻ như nếu bà ta căng thẳng, bà ta sẽ càng khiến cho hắn nhanh chóng đạt được mục đích của mình hơn thì phải.
Bà ta nhanh chóng khôi phục lại tinh thần mình, nhất định không được để cho Quách Thừa Tuyên có thể nắm bắt được sơ hở.
“Chuyện rút đơn kiện, cô cũng là đang suy nghĩ cho đại cục mà thôi. Dù sao thì giao tình giữa hai nhà Quách - Bạch từ xưa đến nay vẫn luôn luôn tốt đẹp, cô cũng không muốn vì ích kỷ quá thành ra phá tan tành mọi thứ. Dù sao thì Di Dung cũng đã sớm an toàn, chuyện đuổi cùng giết tận một người như vậy không phải là quá tàn ác hay sao?”
Tàn ác? Quách Thừa Tuyên nhấp một ngụm trà, đối với cụm từ này cảm thấy thực sự không có gì thú vị bằng. Cô của hắn đang cảm thấy những việc mình làm là tàn ác sao? Hắn cảm thấy buồn cười nhiều hơn là rủ lòng đồng cảm với bà ấy.
Ngay từ đầu, nếu như Quách Tuệ Lâm không phải là người sống chết muốn đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/455691/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.