“Thừa Tuyên đến tận đây sao?”
“Vâng! Mẹ khoan hãy về vội đã, con nghi ngờ rằng anh ấy đến đây chính là muốn hỏi về chuyện vì sao chúng ta lại rút đơn kiện Bạch Ly đó.”
Trong phòng, Mộ Di Dung đang cố đè nén âm lượng của mình xuống đến mức thấp nhất để nói chuyện với Quách Tuệ Lâm. Cái tên Quách Thừa Tuyên kia vẫn đang ở dưới phòng khách, có nhã ý muốn đợi bà ta về nhà, Mộ Di Dung đương nhiên sẽ không có chịu ngồi yên, vội tìm cách đi thông báo.
“Con không cần lo lắng quá đâu, mẹ sẽ về ngay! Trong thời gian này con cứ tiếp đãi anh họ mình nồng nhiệt đi!”
Mộ Di Dung nhảy dựng lên: “Nhưng mà mẹ… nếu như anh ấy hỏi chuyện thì làm sao?”
“Con cứ nói là mình không biết gì cả, đợi mẹ về sẽ giải quyết sau. Chúng ta có thể qua mặt được Thừa Tuyên ngày hôm nay nhưng chưa chắc là ngày mai cũng sẽ qua mặt được, cứ đối diện với nó đi, con đừng nói gì cả, mọi chuyện cứ để mẹ lo.”
Mặc dù đã được trấn an đến mức như thế nhưng Mộ Di Dung vẫn không tránh khỏi lo lắng. Dù sao thì cái người anh họ tên Quách Thừa Tuyên kia của cô ta cũng không phải là người tầm thường, cô ta sợ rằng mẹ mình cũng không phải là đối thủ của hắn nữa là.
“Anh đợi một lát nhé! Có lẽ là mẹ sắp về rồi, nếu như không đến công ty thì mẹ sẽ thường về sớm lắm đó ạ!” - Mộ Di Dung mang ra một đĩa trái cây được cắt gọt đẹp mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/455690/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.