🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Diệp Liên Tuyết ngồi bó gối ở trên giường, cô không có cách nào ngủ được.

Đã không ngủ được cũng không có tư cách làm phiền bất kì ai. Kỷ Thương sao? Cô vẫn chưa nói với anh chuyện Mạc Tử Duy đã gửi tin nhắn đến. Còn Quách Thừa Tuyên? Cô không có cái tư cách tìm hắn.

Trước khi chuyện này được làm sáng tỏ thì Diệp Liên Tuyết cô vẫn đang là một kẻ tội đồ, hơn ai hết, cô có lỗi với Quách Thừa Tuyên, chính vì sự không minh bạch của bản thân mình.

Điện thoại gửi tin nhắn đến, cô ngờ ngợ nhưng vẫn cầm lên xem. Là Quách Thừa Tuyên.

Tại sao hắn biết rằng cô chưa ngủ? Tại sao hắn lại vừa hay lúc cô đang nghĩ về hắn để mà gửi tin nhắn đến ngay lúc này?

“Nếu chưa ngủ thì gặp nhau một lúc đi, tôi muốn gặp cô.”

Bây giờ gặp nhau? Ba giờ ba mươi phút sáng? Diệp Liên Tuyết chạy vội ra ban công phòng mình, trời tối đen như mực, nhưng cô vẫn trông thấy chiếc xe ô tô hạng sang của hắn đang đậu ở cái góc quen thuộc kia. Hắn thực sự đang ở đây, không ngủ, và hắn cũng biết rằng cô không ngủ.

“Anh đang ở đâu thế?” - Diệp Liên Tuyết nhắn lại, bên trong lòng rối ren thành một mảnh. Nếu như hắn thực sự đang ở đây thì hai người sẽ gặp nhau như thế nào đây? Ký túc xá đâu phải cứ muốn vào ra là được.

Tin nhắn ngay lập tức được phản hồi, giống như hắn đang đợi cô: “Mở cửa phòng đi, tôi đang ở trước phòng cô.”

Cái quái gì? Ký túc xá

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/455670/chuong-107.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hôn Nhân Ép Buộc: Cô Vợ Thần Y Của Đại Tổng Tài
Chương 107: Có nên đặt niềm tin?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.