“Có phải cô vừa gặp anh Thừa Tuyên?”
Vừa về đến ký túc xá, Diệp Liên Tuyết đã phải thở hắt một hơi khi nhìn thấy Bạch Ly. Cũng phải, rắc rối từ trước đến nay đều là do Bạch Ly mà ra cả, bây giờ Diệp Liên Tuyết thực sự chỉ mong cô ta biết an phận.
Cô bỏ qua Bạch Ly, trực tiếp tiến đến chỗ giường ngủ của mình nhưng Bạch Ly nào chịu để yên như thế.
“Diệp Liên Tuyết, cô đừng có khinh người, tôi hỏi vì sao lại không trả lời?”
Tự dưng Diệp Liên Tuyết lại cảm thấy rằng người như Bạch Ly mà lại lớn lên bên cạnh Quách Thừa Tuyên để trở thành thanh mai trúc mã như bây giờ thì thật sự quá hợp lý. Cả hai vốn dĩ phiền phức như nhau. Một người biết gây phiền phức, một người mắt nhắm mắt mở làm như không thấy phiền phức ấy rồi đến tìm cô để tiếp tục gây phiền phức.
Rồi Diệp Liên Tuyết lại nghĩ rằng nếu như không có cô giữa chừng nhảy dù rơi xuống làm cô dâu của Quách Thừa Tuyên, có lẽ hai người họ sẽ cực kì hợp nhau, đôi lứa xứng đôi, trời sinh một cặp.
Cô chỉ nhìn Bạch Ly bằng một ánh mắt rõ ràng ý tứ “Không phải chuyện của cô” nhưng nếu cô ta chịu ngồi yên thì chắc chắn cô ta không phải là Bạch Ly rồi.
“Diệp Liên Tuyết, có phải dựa được vào thế lực của Quách gia khiến cho cô vui sướng đến mức mặt hất lên trời hay không?”
Một chữ người này nói, hai chữ người kia nói đều là muốn nói Diệp Liên Tuyết cô hám danh tài phiệt nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/271425/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.