Để tiện cho việc đi học, bà ngoại cũng gửi đến cho Diệp Liên Tuyết một chiếc máy trợ thính. Dù sao thì không thể giao tiếp được như người bình thường cũng đã là một chướng ngại, cũng nên để cho Diệp Liên Tuyết ít nhiều nghe thấy được lời người khác nói.
Đây không phải là lần đầu Diệp Liên Tuyết được dùng máy trợ thính, ngày trước bà ngoại sợ cô nghe thấy những lời dèm pha không mấy hay ho từ người ngoài nên không cho cô đeo, bây giờ bất đắc dĩ phải dùng đến, Diệp Liên Tuyết cũng không mấy lấy làm lạ. Dù sao thì những lời người khác nói về cô có nghe thấy thì cũng vậy, chẳng cần quan tâm đến.
Ngày hôm nay sẽ là ngày đầu tiên nhập học tại học viện, mấy ngày vừa rồi ở ký túc xá để ổn định, Diệp Liên Tuyết cũng chẳng mấy để ý đến Bạch Ly. Cô ả đấy chắc chắn là còn lắm trò nhưng chỉ cần cô ta ngoan ngoãn chịu ngồi yên, cô cũng sẽ không hơi đâu tìm đến cô ta để gây chuyện.
“Này! Mọi người có biết lớp chúng ta sắp có người mới không?” Một bạn học nam cao hứng lên tiếng.
“Có nghe qua nhưng không ấn tượng lắm, cậu biết là ai không?”
“Chỉ biết tên là Diệp Liên Tuyết, hmm nghe đâu là con dâu tương lai của Quách gia.”
Lời vừa dứt, xung quanh bạn học nam ấy không hẹn mà cùng vang lên mấy tiếng hừ lạnh khiến cho người khác không biết cũng phải hiếu kì.
“Tưởng là ai khác hoá ra lại là con dâu của chủ đầu tư à? Có khi được vào học viện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-ep-buoc-co-vo-than-y-cua-dai-tong-tai/271418/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.