"Cô ta....tại sao lại...."
Tiêu Nhã sững sờ nhìn người phụ nữ trong xe, ánh mắt cô chất chứa một nỗi phẫn nộ không thể tả nổi. Người phụ nữ trơ trẽn đó...tại sao ông trời lại để cô phải đụng mặt với ả ta? Cơ thể tức đến run người, Tiêu Nhã nghiến răng, lòng bàn tay cô cấu chặt lại, những đường gân ở cổ vô thức nổi lên...
Nếu bây giờ cô giết ả ta thì có được không nhỉ?
Cô muốn túm lấy cái đầu nhuộm màu đỏ của ả rồi giật thật mạnh, muốn xé nát khuôn miệng đang cười của ả, tra tấn ả biết bao lần cũng không bao giờ là đủ!!!!
"A"
"Cô sao vậy?"
Bỗng Lăng Mặc đặt tay lên vai cô, khuôn mặt của cô bỗng chốc hoàn lại.
"Tôi....không sao"
Tiêu Nhã trả lời anh nhưng ánh mắt vẫn chăm chăm hướng về người phụ nữ kia.
Cô không thể làm gì ả được, cô đã trùng sinh, những chuyện ả ta làm chưa từng xảy ra.....ả chưa từng ngủ với Cố Tư Dật!!!!!
"Tôi về trước đây"
Tiêu Nhã gạt tay Lăng Mặc ra khỏi vai mình, rồi bước vào chiếc xe taxi chờ khách ở phía trước.
"Mộc Lam Kiều, rồi sẽ có ngày tôi có thể bắt cô trả giá!"
- -------------------------
Chiếc taxi dừng lại trước cổng nhà, Tiêu Nhã bước xuống, rồi vào nhà, vừa mới vào đã thấy khuôn mặt hầm hầm u tối của hắn.
"Em về rồi"
Vừa dứt lời cô liền nhanh chân bước lên lầu, không thèm ngoái nhìn hắn.
Đến phòng, vừa muốn đóng cửa đột nhiên một bàn tay từ đâu chặn ngay cánh cửa. Ai lại muốn làm phiền cô nữa đây???
"Em đi đâu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-duc-vong-co-phu-nhan-muon-chay/910985/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.