"...Rồi sau đó, tôi và hắn ta cùng làm tại cửa hàng rượu đó. Cho đến cái hôm ông chủ bất ngờ dụ bọn tôi xuống dưới hầm, chúng tôi gặp hội Red Rum, bọn khốn tách tôi và hắn ta ra, mỗi đứa bị di chuyển đi một nơi, tôi chẳng biết hắn ta sống chết như nào, chỉ biết rằng tôi bị bọn khốn đó sử dụng như một con chuôt bạch thí nghiệm, hết lần này đến lần khác trải qua từng khóa đào tạo. Cuối cùng, bọn khốn cho tôi gặp lại Andrea nhưng....hắn ta lúc đó không còn là người mà tôi từng biết nữa, hắn là Bled Moth không phải Andrea...."
Tiêu Nhã bỗng chốc có chút phần chua xót khi nhìn vào ánh mắt của Lăng Mặc, những chuyện anh ta trải qua có khi còn hơn cả chuyện của cô nữa, đời đúng là lắm chữ ngờ. Phải chăng đây cũng là lí do mà Lăng Mặc được trùng sinh?
"Lúc đầu hắn ta vẫn dùng lời ngon tiếng ngọt với tôi, để tôi làm việc dưới trướng của hắn nhưng rồi khi chứng kiến những lần huấn luyện Caterpillar tôi mới nhận ra hắn không phải Andrea, rồi tôi bỏ trốn, rồi lại gặp được cô, rồi lại dính vô mớ bòng bong này nữa, haizzz..."
"Này này này! Đừng có nhìn tôi với cái ánh mắt đó, tôi còn chưa khóc mà cô rưng rưng cái gì hả?"
Tiêu Nhã giật mình, vội lau lau mắt, cô cũng chỉ cảm thấy thương cảm anh thôi mà...
"Chuyện của anh còn sống động và hấp dẫn hơn chuyện của tôi nữa"
Lăng Mặc há hốc mồm, cô thật sự nghĩ như vậy luôn hả???
*Cốc cốc cốc*
Nhân viên đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-duc-vong-co-phu-nhan-muon-chay/910984/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.