*Kít
Chiếc Au-di dừng lại trước cổng. Cánh cổng tự động mở rộng, dàn hoa nở sắc đung đưa theo gió mang lại một cảm giác rợn người. Hắn đánh lái vào trong, chân trái bước xuống xe rồi đến chân phải.
Tư Dật vào trong nhà, nhìn sảnh, phòng khách, phòng bếp, đột nhiên lại không thấy bóng dáng cô đâu.
"Nhã Nhã!"
Nhìn quanh không thấy cô liền gọi tên. Thật lạ, cô lại không trả lời. Hắn bước lên lầu. Đôi chân nhanh nhẹn bước trên bậc.
"Vợ?"
Hắn mở cửa phòng, căn phòng trống không, rốt cuộc cô đang ở đâu? Lạ thật!
Tư Dật bước xuống vừa hay gặp người hầu.
"Phu nhân đâu rồi?"
Người hầu lắc đầu bảo rằng có lẽ cô vẫn ở hoa viên. Tư Dật liền chạy đến hoa viên. Lại một lần nữa không thấy cô, cảm giác bất an ngày một rõ ràng.
Hắn lục tung căn nhà, tra hỏi hết cả người hầu cũng chẳng ai biết cô ở đâu. Tư Dật tức giận gọi Tạ Đô.
"Cậu mau bước về đây mà giải tích với tôi!!!"
Chỉ trong vài phút, Tạ Đô ngơ ngác có mặt tại hiện trường. Vừa mới bước vào nhà thì lập tức thấy ám khí. Sắc mặt hắn....cực kì không tốt!
"Thưa....có chuyện gì sao ạ?"
Cảnh trước mặt Tạ Đô chính là một sảnh tập hợp tất cả người hầu, ai nấy đều sợ hồn bay phách vía, sắc mặt trắng bệch như gần chết.
Tư Dật trừng mắt nhìn cậu.
"Mau tìm cô ấy về đây!!!!"
Không lẽ.....Cố phu nhân mất tích??? Bây giờ Tạ Đô mới hiểu ra vẫn đề, lập tức cúi đầu nhận tội.
"Là lỗi của tôi vì không bảo vệ chu toàn cho Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-duc-vong-co-phu-nhan-muon-chay/244743/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.