Lòng muốn có hạnh phúc, nhưng hạnh phúc chẳng phải làchuyện dễ dàng ai cũng đạt được.
Mặc dù Thời Tiêu làm việc nhà chả ra làm sao nhưng gọttáo rất giỏi, vỏ táo nối liền từ đầu đến cuối, không bị đ gãy. Gọt xong vỏ táoliền cắt thành từng miếng vuông vức đặt vào đĩa, bê ra đặt ở đầu giường DiệpTrì rồi đẩy ra trước mặt anh.
Lúc bình thường đều là vợ anh bón tận miệng cho anh,thỉnh thoảng anh còn tranh thủ hôn được một cái. Nhưng lúc này Thời Tiêu đứngcách anh cả “cây số”, thậm chí chẳng còn buồn nhìn anh.
Diệp Trì tỏ vẻ đáng thương lấy một miếng, bỏ vào miệng.Táo thơm giòn nhưng dường như có vị đắng chát, Diệp Trì đặt cây tăm xuống:
- Vợ à, em định giận đến bao giờ? Chẳng qua chỉ đấmhắn ta có một cái thôi mà, có làm soa đâu, hắn ta có thể hoàn toàn tránh được,nhưng hắn không tránh, cho thấy hắn cũng biết lỗi. Vốn dĩ là thế mà, nếu chẳngphải hắn lừa em đến đấy, em có thể đến một cái nơi thâm sơn cùng cốc ấy, đểchúng ta suýt bỏ mạng không?
Thời Tiêu ngoảnh mặt đi, không thèm đoái hoài, ngườiđàn ông này thật vô lý hết biết.
Hôm qua Phong Cẩm Phong vừa đi thì Tưởng Tiến đến. LúcTưởng Tiến đến, cô đang dìu Diệp Trì xuống đất đi lại, nào ngờ têm khốn DiệpTrì vừa nhìn thấy Tưởng Tiến đến, không nói nửa lời đã tiến đến giáng một cúđấm. Cú đấm ấy nhanh mạnh đến nỗi, nếu không phải chính mắt nhìn thấy anh bịgãy xương, chắc ai cũng nghĩ anh ta giả bộ.
Tưởng Tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259908/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.