Sau khi Quyên Tử và Tả Hồng đi khỏi, Thời Tiêu khoanhhai tay trước ngực, nheo nheo mắt nhìn Diệp Trì , Diệp Trì cảm thấy sống lưnglạnh toát, liền toét miệng cười trừ:
- Vợ à, chân anh đau quá, em qua xoa cho anh đi !
Thời Tiêu lững thững đi ra, ngồi xuống bên mé giường:
- Bác sĩ nói bây giờ không cho động vào chân anh, chodù là xoa bóp cũng phải đợi khi nào xương của anh khỏi lại đã. Thôi đừng đánhtrống lảng nữa, giờ có phải chúng ta nên nói đến chuyện những tấm ảnh đó khôngnhỉ?
Diệp Trì vội vàng giơ cánh tay không bị gãy lên:
- Anh thề, anh với cô ta không có gì thật mà!
Thời Tiêu hừ giọng:
- Không làm gì á, từ góc độ đó, hai người dính chặtvào nhau, chẳng còn chút kẽ hở nào, cái lưỡi…
Diệp Trì vội vàng lấy tay bịt chặt miệng cô lại:
- Vợ à , em tha cho anh có được không hả, anh sai rồi,sau đó anh đã nghĩ lại rồi, anh có thể ghen tuông đến mức muốn giết người, đổilại là em thì em cũng vậy thôi. Anh yêu em , Tiêu Tiêu, sau này anh sẽ chungthủy, em thấy chồng em giờ gãy chân, gãy tay rồi, sắp thành phế nhân rồi đâynày. Hơn nữa chuyện của em và Hứa Minh Chương chẳng phải chúng ta đã coi như làquá khứ rồi hay sao?
Thời Tiêu bĩu môi
- Anh đúng là đồ xấu xa!
Diệp Trì làm bộ tội nghiệp:
- Bởi vì những tấm ảnh này mà Diệp tướng quân nhà tađã ném cả cái lọ hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259906/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.