Tình trạng của Diệp Trì còn tốt hơn nhiều so với tưởngtượng của Thời Tiêu . Trước khi ngất đi, cô còn nhớ rất rõ bộ dạng nằm im lìmcủa anh, anh che chở cho cô, dùng mạng sống của mình để che chở cho cô và đứabé.
Khoảnh khắc ấy, cô biết rằng, cho dù trời sập xuốngvẫn có Diệp Trì ở bên cạnh gánh giúp cho cô. Diệp Trì là chồng của cô, là chađứa bé trong bụng cô, cô không thể không có anh.
So với những chuyện này, những ân oán ngày trước đềukhông cần phải so đo nữa. Anh yêu cô, đã trải qua sinh tử cùng cô, cô có thểcảm nhận rõ ràng tình yêu của Diệp Trì , yêu lắm, yêu hơn cả tính mạng. Là mộtngười phụ nữ, cô còn cần gì hơn nữa? Chỉ cần anh khỏe mạnh, cô cũng khỏe mạnh,đứa bé trong bụng cũng khỏe mạnh là họ sẽ có một gia đình vô cùng hạnh phúc.
Diệp Trì ngủ say rồi, sau một đêm bão tố, anh gần nhưdốc cạn kiệt sức lực của mình. Lúc ở trên máy bay anh có tỉnh lại một lần. Biếtvợ không sao, con trai không sao, anh lại lịm đ
Lần thứ hai tỉnh lại là lúc bác sĩ nối xương cho anh.Nỗi đau thấu gan ruột ấy anh đều gạt đi hết, chỉ một lòng lo lắng cho vợ. DiệpSinh nói vợ anh vẫn ổn, bảo anh yên tâm nối xương, lúc ấy Diệp Trì mới thấy nhẹnhõm.
Diệp Sinh lúc ấy còn lắc đầu thở dài, không biết DiệpTrì và Thời Tiêu là duyên phận gì. Vừa hay tin, anh vội vàng bỏ hết công việc,cùng Lâm Yến đến đây ngay trong đêm, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259902/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.