- Vợ à, nếu như hai chúng ta đều chết ở đây thì thôi,nhưng nếu anh chết, em còn sống thoát ra ngoài mà dám mang con trai của anh đitái giá với người đàn ông khác, anh có là ma cũng không tha cho em đâu, biếtchưa hả?
Nước mưa mang theo bùn đất xối xả trôi xuống, Diệp Trìvẫn ôm chặt Thời Tiêu trong lòng, cũng may chỗ họ đang đứng là góc nhà, cho dùtrần nhà có sập xuống, xà nhà cũng gả vào tường, tạo ra một khoảng trống nhỏhẹp, chỉ có điều hai người không thể nào cử động được.
Diệp Trì thử cử động mới phát hiện ra hai chân củamình chẳng còn chút sức lực nào. Anh biết, ban nãy cửa đổ vào khiến chân phảicủa anh bị gãy, còn chân trái của anh đang bị bùn đất vừa đổ xuống chôn chặt,không thể nhấc ra được.
Một cánh tay anh ôm chặt lấy vợ, tay kia giữ chặt vàokhung cửa sổ, lấy thân mình che mưa và bùn đất. Mặc dù trong lòng đang rất lolắng, nhưng miệng vẫn lẩm bẩm đe dọa Thời Tiêu, anh muốn cố gắng gạt đi nỗi losợ cho Thời Tiêu…
Thời Tiêu được anh bảo vệ trong vòng tay, mặc dù khôngcử động được, nhưng cũng biết Diệp Trì mặc dù nói năng gở miệng nhưng khôn khéođó lại là sự thật, rất có thể hai người sẽ phải chết ở đây. Nếu xúi quẩy, rấtcó thể bùn đất sẽ đổ ào xuống, cuộc đời của cả hai sẽ chấm dứt ở đây.
Thời Tiêu từ xưa đến nay luôn không hiểu thế nào làcùng sống cùng chết, nhưng lúc này đây, khoảnh khắc đối mặt với cái chết, cômới phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259899/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.