Đất đai rộng mênh mông, những ngôi nhà ngay ngắn,những mảnh vườn xanh tươi, đường giao thông ngang dọc, chó lợn ăn chung, gà vịtăn cùng… đây đúng là một "thiên đường" dưới mặt đất.
Thời Tiêu ngồi trên nóc nhà nhìn ra xa, xanh nướcbiếc, nước chảy suối reo, hoa cỏ rực rỡ trải dài đến tận chân núi, từng cơn giónhè nhẹ thổi đến mang theo hương hoa phảng phất thật dễ chịu.
Tưởng Tiến ngoảnh đầu lại mỉm cười với cô:
- Nơi này không phải thiên đường đâu. Đây chẳng qua làmột ngôi làng nhỏ thuộc huyện Thông Giang, khu vực Xuyên Thiểm, vì vậy thứ emnhìn thấy chính là cảnh thiên nhiên nguyên sơ, sự nghèo nàn và lạc hậu, giaothông không phát triển, văn minh chưa tìm đến với họ. Nơi đây chẳng phải thiênđường gì đâu!
Thời Tiêu bĩu môi nói:
- Tưởng Tiến Tửu, anh vẫn lý trí đến tẻ nhạt như thế.Đàn ông phải biết phát hiện ra cái đẹp, sự lãng mạn trong mọi hoàn cảnh, nhưvậy mới có thể thu hút ánh mắt của con gái!
Mắt Tưởng Tiến sá
ng lấp lánh:
- Diệp Trì rất lãng mạn phải không?
Mắt Thời Tiêu thần ra, cô khẽ cười, tay đưa lên xoa xoabụng mình:
- Anh ta còn thực tế hơn cả anh, hoàn toàn là một gãđàn ông phàm tục bị nhuộm đen bởi tiền tài, tửu sắc. So ra thì Minh Chương lãngmạn hơn nhiều!
Tưởng Tiến đưa tayỗ đầu cô:
- Có thể nói đến Hứa Minh Chương một cách nhẹ nhàngnhư thế, xem ra trái tim em đã từ bỏ được rồi. Chỉ có điều anh nghĩ Hứa MinhChương chắc không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-da-qua/2259886/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.