"Tôi muốn có một gia đình."
Ngay trang tiêu đề Tiêu Bản Đan đã viết như vậy. Cậu dường như không thường xuyên biểu đạt tình cảm ở đây, cũng không giống những bạn nhỏ khác bộ dạng hôm nay ăn kẹo rất vui vẻ, ngày mai ngã sấp mặt, mông rất đau.
Nội dung Tiêu Bản Đan viết trái lại rất đơn giản.
"Viện trưởng nói, ngày mai sẽ có người đến nhận con nuôi."
"Không phải tôi, hy vọng tất cả em trai đậu đậu đều tốt, tương lai đều khỏe mạnh bình an."
"Vì sao họ nói omega độ tuổi như tôi nuôi không quen? Tôi đã định trước là không có người nhà sao."
Cậu thường ghi lại việc những gia đình đến nhận con nuôi đến rồi lại đi, nhưng không có cánh cửa nào mở ra vì cậu cả.
Dưới ngòi bút của cậu có sự trưởng thành vượt quá tuổi, Lạc Thi Nhân thậm chí còn không dám tin đây là nhóc ngốc của nhiều năm về trước.
" Tôi có ba mẹ rồi!"
Trong cuốn sổ bí mật của nhóc ngốc đây lần đầu tiên xuất hiện dấu chấm than, thậm chí còn cắt ngang mặt sau của tờ giấy, Lạc Thi Nhân dường như có thể cảm nhận được sự phấn khích khi đó của cậu.
Nhóc ngốc có gia đình thật quá tốt rồi, Lạc Thi Nhân còn chưa kịp nghĩ như vậy liền phát giác ra điểm kỳ lạ.
Quả nhiên, quyển sổ mỏng manh còn có trang sau.
Bên trên lưu lại nét chữ rõ ràng rất vụng về, cao thấp chằng chịt còn có chút ngốc.
"Tôi không phải tên ngốc! Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuong-che-cua-nhoc-ngoc/2459375/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.