Nhan Như nghiến răng, trong lòng dâng lên một cỗ tức giận không tên, nhìn chằm chằm Đông Phương Mặc đang xem tài liệu, không nhịn được hỏi: "Anh muốn thế nào?"
“Tôi muốn gì?” Đôi mắt đen của Đông Phương Mặc rời khỏi văn kiện, anh lạnh lùng liếc cô một cái, nhàn nhạt nói: “Tối hôm qua tôi đã nói với em, chúng ta đã có hôn ước, vì em cũng đã nói điều ngu ngốc nhất mà em đã làm là không kết hôn với tôi, nên tôi sẽ cho em một cơ hội để quay lại... "
"Tôi không muốn có cơ hội như vậy," Nhan Như từ chối mà không hề suy nghĩ, rồi nhanh chóng nói, "Đó là năm năm trước, còn bây giờ..."
"Có lẽ em không phải là người quyết định trong vấn đề này", Đông Phương Mặc hiển nhiên không có kiên nhẫn để nghe cô nói tiếp.
Nhan Như nghe lời nói của Đông Phương Mặc nà tức muốn chết, cô còn muốn nói thêm cái gì, nhưng lại thấy Đông Phương Mặc cúi đầu xem tài liệu, hoàn toàn coi cô như không khí, dù cô có nói đến khô nước bọt cũng vô ích.
Hừ, cô đã chấp nhận số phận của mình, từ khi rơi vào tay Đông Phương Mặc lần nữa, dù cô có kháng cự cũng vô ích, từ tối hôm qua đến giờ, cô có chống cự như thế nào thì tất cả những gì cô làm đều vô ích.
Lúc này, cô chỉ có thể đi một bước tính một bước, cũng may Vũ Vũ và Đạo Kỳ Huyền đều bình an vô sự, nhưng cô lại không có cách nào thông báo cho bọn họ, cũng không biết thầy Nam Kha có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cuoi-cung-vo-xin-dung-ly-hon/1718272/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.