Lộ Mộng ở tháng thứ 7 của thai kỳ, đi đứng nặng nề, sức khỏe yếu hơn rất nhiều. Tống Phong đi làm về sẽ ghé Lộ gia, anh thường hay ngủ lại qua đêm.
Hôm nay anh mua ít bánh ngọt đem tới cho cô. Anh đi làm về Lộ Mộng vẫn còn đang ngủ.
Anh ngồi trên giường hồi lâu, ngắm nhìn cô lúc ngủ say. Bình thường lúc thức dậy cô có hơi cáu gắt một chút, chỉ có lúc ngủ là giống với trước kia, ôn nhu, dịu dàng.
Tống Phong xoa xoa gò má của vợ, niết lên cái cằm xinh đẹp. Vốn chỉ là những cử chỉ yêu thương, anh khá bất ngờ khi Lộ Mộng nắm chặt tay anh.
Cô bàng hoàng tỉnh giác, nói:"Đừng!"
Tống Phong nhíu chân mày, anh nhìn biểu hiện kỳ lạ của cô mà đặt ra nhiều dấu chấm hỏi.
Nhìn thấy anh, cô mới lúng túng né tránh.
"Em sao vậy?"
"Em... Em mơ thấy ác mộng thôi." Cô giả vờ.
Tống Phong không phải kẻ ngốc, anh không dễ dàng bị lừa như vậy. Rõ ràng là Lộ Mộng đang sợ hãi cái gì đó!
Biết là vậy nhưng vợ anh đang mang thai, anh không nên làm cô thấy căng thẳng. Tống Phong ôm cô trong lòng, vuốt ve cái bụng căng tròn của cô. Tháng thứ 7 của thai kỳ, nên thi thoảng anh sờ sờ sẽ thấy con gái đá vào bàn tay anh kháng nghị, hết sức đáng yêu.
"Con gái có quậy mẹ không? Đừng làm mẹ mệt hiểu chưa?" Anh tâm sự.
Lộ Mộng nhìn bàn tay của anh di chuyển, nhìn tới cái bụng to của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cua-ke-phan-dien/2832197/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.