Một năm sau, Lý Văn Khôi và Phạm Khải My chính thức kết tóc làm vợ chồng. Ngày kết hôn, anh bị bọn nhóc trong làng chuốc say, về đến phòng tân hôn đã loạng choạng không vững.
Phạm Kiều My mặc bộ áo cưới màu đỏ, ngồi trên giường đợi anh. Thấy anh đi vào, cô cong môi cười.
Anh cũng cười, bình thường trông anh dữ tợn thế thôi nhưng khi cười lên thì cô công nhận anh rất đẹp trai.
"Vợ ơi, anh tới rồi đây."
"Lý Văn Khôi anh say rồi." Cô dìu anh lại giường nằm.
Giúp anh cởi áo khoác bên ngoài, đột nhiên Lý Văn Khôi đẩy ngã cô ra giường. Nói thế nào nhỉ, anh là một con người rất có trách nhiệm.
Bọn họ qua lại một năm, chưa từng ngủ lần nào. Anh nói nếu anh không cưới cô, anh sẽ không ngủ với cô.
Hôm nay là ngày động phòng, cũng là lần đầu tiên của bọn họ.
Lý Văn Khôi hôn cô, những cái hôn vụn vặt chìm đắm. Trong đêm tối, hai đôi mắt nhìn nhau đắm đuối, Phạm Kiều My chủ động câu cổ anh.
"Sao vậy? Nhìn em không đẹp, không vừa mắt anh à?"
"Đẹp, bởi vì em đẹp nên Lý Văn Khôi mới cưới em."
"Anh chỉ cưới em vì nhan sắc thôi hả?" Cô chu môi hỏi lại.
"Chứ em nghĩ vì cái gì?"
Khó nghe, anh lúc nào cũng nói chuyện thế đấy, cô nghe thành quen rồi. Phạm Kiều My cười ha ha, sau đó lật anh lại ngồi lên trên, cô nằm trên người anh bắt đầu một nụ hôn đầy bá đạo.
Lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cua-ke-phan-dien/2832189/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.