“Được thôi, tôi đi vào là được rồi mà.” Tần Như Thâm bất lực thở dài một cái.
Khi nhìn thấy chiếc xe của anh ấy lái vào cổng sắt, Hoa Hiểu Bồng đứng dậy, xe ra cô cũng không thể ở lại nơi này, lát nữa bố chồng và mẹ chồng trở về nhìn thấy dáng vẻ này của cô lại dò hỏi cô.
Đến lúc đó Lục Cẩm San và mẹ chồng còn nghĩ rằng cô muốn gây chia rẽ bọn họ.
Cô chậm rãi đi về phía trước, khi đi đến ngã tư thì điện thoại reo lên, là Hứa Nhược Phương gọi đến hỏi cô có thời gian rảnh không, hẹn cô cùng nhau ra câu lạc bộ chơi một chút.
Đúng lúc cô không biết phải đi đâu bèn đồng ý.
Hứa Nhược Phương lái xe đến đón cô, bọn họ vừa bước vào câu lạc bộ thì trái tim của cô đột nhiên đập nhanh hơn, lúc này cô cảm thấy rất hối hận khi bước vào đây, hối hận đến xanh cả ruột.
Bởi vì Lục Cẩn Ngôn đang ở trong đây, hơn nữa không chỉ có một mình anh, bên cạnh còn có người tình nhỏ bé An An của anh.
Anh cũng nhìn thấy cô, tia sáng lạnh lùng u ám bắn ra từ trong mắt anh, giống như lưỡi dao sắc bén muốn róc thịt của cô.
Cô hung hăng rùng mình một cái, bỗng chốc không biết nên làm gì.
Anh đã từng đưa ra mệnh lệnh, chỉ cần có mặt anh ở nơi nào thì cô bắt buộc phải đứng ở bên cạnh anh, lần trước cô không đến “bái kiến” nên đã bị anh trói lên cây ngược đãi, bây giờ nhớ lại vẫn còn cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864086/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.