Cô nhắm mắt lại, ngẩng cao đầu, ngón tay không ngừng siết chặt lại.
Một cảm giác tê dại như dòng điện không ngừng chảy dọc trong cơ thể của cô.
Thế nhưng cô đã nhịn xuống.
Cô là một người có khả năng nhẫn nhịn rất mạnh.
Nhưng mà cô không hề biết đây chỉ mới là bắt đầu.
Lục Cẩn Ngôn cầm lấy chiếc ly ở bên cạnh, uống một ngụm rượu, sau đó chậm rãi đưa vào miệng của cô.
Cô không biết đây là rượu gì, sau khi uống xong thì cả cơ thể cảm thấy rất khó chịu, vô cùng khó chịu.
Một cảm giác nóng rực không biết vì sao quấn lấy cả người cô, cho dù có ngâm trong nước thì cũng không thể làm dịu cơn nóng kia.
Một luồng nhiệt đang dâng lên từng cơn ở bụng dưới, cơ thể của cô giống như bị đào rỗng vậy, cô cảm thấy cực kỳ trống rỗng, cần được lấp đầy.
Hệ thống phòng ngự của cô đã hoàn toàn tan rã, đầu óc phình lên, ý thức trở nên mơ hồ, cả người trở thành một con vật đang động dục, chỉ khát khao muốn có quan hệ nguyên thủy nhất của con người.
Lục Cẩn Ngôn luôn nhìn vào cô, nhìn cô cố gắng giãy dụa với tác dụng của thuốc, nhìn cô từng chút chìm đắm vào trong đó, nhìn tất cả mọi gai nhọn của cô đều cụp xuống, không thể nào chống lại được nữa.
Anh cúi đầu, đôi môi mỏng dán sát vào vành tai của cô: “Hoa Hiểu Bồng, em có muốn không?”
Ý thức của cô đã trở nên mơ hồ, chỉ còn sót lại một chút ít, thế nhưng dường như đang phát huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864079/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.