Hoa Mộng Lê đánh xong một bài liền đi đến bên cạnh Lục Cẩn Ngôn dưới sự dẫn dắt của Lục Cẩm San.
Cô ta cảm thấy màn trình diễn của bản thân vô cùng hoàn hảo, chắc chắn Lục Cẩn Ngôn sẽ bị thu hút một cách sâu sắc.
“Em à, đây là Mộng Lê, vợ chưa cưới thực sự của em, em vẫn còn nhớ chứ?” Lục Cẩm San mỉm cười nói, cô ta tin em mình chắc chắn sẽ nhớ, Hoa Mộng Lê tốt như vậy, có thể đè ép Hoa Hiểu Bồng thành tro bụi, sao anh có thể không nhớ được chứ.
Gương mặt vô cùng tuấn tú của Lục Cẩn Ngôn không hề có bất cứ tia cảm xúc nào, cũng không có một chút độ ấm nào, anh giống như căn bản không hề nghe thấy những lời nói của Lục Cẩm San, và cũng không chú ý đến Hoa Mộng Lê ở trước mặt.
An An khẽ mỉm cười, khi nhìn thấy nhân viên phục vụ đến đây liền lấy một ly rượu lên: “Cẩn Ngôn, loại rượu này rất ngon, anh có muốn nếm thử một chút không?”
Lục Cẩn Ngôn cầm lấy nhấp một ngụm nhỏ, khóe miệng cong lên một chút, đó chỉ là một nụ cười nhạt đến mức gần như không thể nhận ra, thế nhưng vẫn khiến cho An An cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Lục Cẩn Ngôn đang khen ngợi cô ta làm rất đúng.
Anh thích cô ta, cô ta biết cách hầu hạ anh, khiến anh vui vẻ.
Hoa Mộng Lê hoàn toàn bị ngó lơ giống như không khí, cô ta cảm thấy rất xấu hổ, mất mát và khó coi.
Lục Cẩm San vội vàng vỗ vai cô ta để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864067/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.