Hoa Hiểu Bồng âm thầm thở dài một cái: “Chị hai, chúng ta không thể chung sống hòa bình với nhau sao?”
“Không thể, trừ khi cô rời khỏi nhà họ Lục, cô còn ở lại nơi này thì tôi vẫn cảm thấy khó chịu.” Lục Cẩm San nói một cách dứt khoát. Hoa Hiểu Bồng chính là một mối đe dọa, một mối tai họa ngầm đối với cô ta, cho dù như thế nào thì cô ta cũng phải đuổi Hoa Hiểu Bồng đi, như vậy mới có thể hoàn toàn loại bỏ nguy cơ của cô ta.
“Cô ta sẽ không đi, chị thì có thể đi.” Lục Cẩn Ngôn lạnh lùng đáp lại một câu.
Gương mặt của Lục Cẩm San lúc trắng lúc xanh: “Chị là con gái của nhà họ Lục, là chị của em đấy, em dựa vào cái gì mà đuổi chị đi hả?”
Lục Sơ Hà chạy tới: “Sau này anh hai sẽ là người thừa kế của nhà họ Lục, chị dâu sẽ quản lý cả nhà này, nếu như chị đều làm mất lòng cả hai người bọn họ, sau này chị phải sống trong nhà họ Lục như thế nào đây.”
Lục Cẩm San nghiến chặt răng: “Cô ta không thể quản lý cái nhà này được đâu. Không chừng qua hai ngày nữa thì em sẽ phải đổi người chị dâu khác rồi đấy, nhưng mà cô ta vốn dĩ cũng không phải là người vợ thực sự, chỉ là người thay thế mà thôi.”
Lục Sơ Hà bĩu môi nói: “Chị cả à, lòng dạ của chị thật xấu, em nghĩ chị chắc chắn sẽ bị anh Thâm bỏ rơi mà thôi, nhưng mà chị dâu sẽ không như vậy.”
Lục Cẩm San rất muốn tát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864065/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.