Cô ngồi trên đệm của mình nói: “Lục Cẩn Ngôn, anh còn nhớ lúc đầu anh bảo đưa một trăm triệu cho tôi và đuổi tôi đi, tôi không đồng ý. Người quân tử thích tiền tài là để dùng cho việc có đạo đức, tôi yêu tiền nhưng mà tôi chỉ muốn lấy tiền của anh, bởi vì tôi là người vợ hợp pháp của anh, tôi cũng chiếm một nửa trong số tài sản sau hôn nhân của anh. Việc tôi muốn tiền của anh là đạo lý hiển nhiên.”
Đôi mắt của Lục Cẩn Nôn lóe sáng dưới ánh đèn: “Con mèo hoang, quả nhiên nhanh mồm nhanh miệng.”
“Vậy nguồn thu nhập của tôi có thể được hủy bỏ đóng băng rồi đúng không?” Cô chớp mắt, hàng mi dày và dài run lên một cách gian xảo.
“Nếu như đêm nay hầu hạ khiến ông đây cảm thấy hài lòng thì sẽ dỡ bỏ đóng băng.” Đôi môi mỏng của anh nở ra một nụ cười lạnh lùng và tà ác, anh đứng dậy và nhanh chóng bước đến gần như một cơn lốc xoáy.
Vẻ mặt của cô trở nên tái nhợt: “Chẳng phải hôm nay anh vừa thỏa mãn xong mới trở về đây à? Có người hầu hạ anh rồi mà?” Không cần phải giày vò cô một trận nữa chứ, thận của anh cũng đâu phải thận vàng mà không biết tiết chế gì cả.
Hai hàng lông mày của anh nhíu chặt lại: “Nếu nghĩa vụ của em bị người khác làm thay rồi thì tôi còn cần em làm gì nữa?”
“Tôi…… Tôi lo cho cơ thể của anh.” Cô ngập ngừng nói.
“Toàn lo những việc không đâu.” Anh lật người cô lại, khiến cô giống như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864064/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.