Anh đột nhiên đẩy một cái khiến cô loạng choạng bổ nhào lên bàn làm việc, cơ thể cao lớn của anh đè lên từ phía sâu khiến cô hoàn toàn không thể động đậy.
Cô cảm thấy vô cùng sợ hãi, vẻ mặt trên nên tái nhợt.
Đây là cách mà anh trừng phạt cô và cũng là điều cô sợ nhất.
Sự cưỡng bức của anh giống như một cơn lốc xoáy dữ dội, vừa ngang tàng vừa dữ tợn mà xâm chiếm hết lần này đến lần khác, cho dù cô ngất đi cũng không chịu buông tha cho cô.
“Tôi chỉ nghe thấy anh đang tìm người, tôi…… tôi là người ở Giang Thành, không chừng có thể giúp anh.” Cô nơm nớp lo sợ nói như đang cầu xin.
Anh không hề buông tha cho cô, bàn tay to lớn vói vào trong váy của cô và lượn quanh cơ thể mềm mại của cô.
“Sự tò mò hại chết mèo.”
“Anh bị người khác trộm tinh trùng, ít nhiều gì cũng sẽ ảnh hưởng đến tôi đấy.” Cô cắn lấy môi dưới, ngón tay nóng rực như ngọn lửa của anh sắp đốt cháy làn da của cô rồi.
Anh chế giễu mà bật cười một tiếng, ngón tay nắm lấy thứ che đậy mỏng manh bên trong của cô và xé ra: “Em đang lo lắng gì hả, sợ không thể bảo vệ chỗ đứng trong nhà à?”
Cô vô thức kẹp chặt chân mình như một con cừu non đang giãy dụa trước cái chết: “Tôi không sợ, tôi căn bản không có chỗ đứng gì cả thì làm sao sẽ có chuyện bảo vệ được hay không chứ.” Những lời nói này tràn đầy sự chế giễu bản thân.
Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864033/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.