Những người xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao, ánh mắt khinh thường như mưa bom bão đạn muốn đâm Hoa Hiểu Bồng hàng ngàn nhát dao, bắn hàng ngàn mũi tên vào tim cô.
“Tôi đã nói người phụ nữ này là ai chứ, tại sao từ trước đến giờ chưa từng gặp qua lần nào, thì ra là một người lẻn vào trong đây.”
“Bảo vệ cũng vô trách nhiệm quá rồi đấy, ngay cả một đứa ăn xin cũng có thể cho vào.”
“Mau chóng đuổi cô ta ra ngoài đi, đừng có làm bẩn nơi này, xử lý không tốt còn có thể bị trộm đồ đấy.”
“Mặc bộ đồ được mua từ chợ đồ cũ mà còn muốn giả làm cô gái trẻ đẹp giàu có à, thật ghê tởm.”
…...
Hoa Hiểu Bồng cảm thấy lỗ tai của mình trở nên tê rần, những lời lẽ bẩn thỉu kia khiến màng nhĩ của cô trở nên đau nhói.
“Tôi được mời đến đây, tôi không có lẻn vào.” Cô giải thích.
“Cô có thư mời không?” Bảo vệ hỏi.
“.….. Không có.” Cô lắc đầu, cô không hề biết cần phải có thư mời, Lục Cẩm San không hề đưa cho cô.
“Cô có phải là hội viên không?” Bảo vệ lại hỏi.
“Không phải.” Hoa Hiểu Bồng xoa tay, cô đột nhiên cảm thấy bản thân giống như một tên tội phạm, chỉ vì cô không mặc bộ váy dự tiệc hàng hiệu thời thượng nhất và cũng không đeo vòng cổ có kim cương lớn như trứng chim bồ câu sao?
“Vậy thì xin mời cô hãy mau chóng rời khỏi đây, nơi này là câu lạc bộ cao cấp, không phải những quán bar rẻ tiền.” Bảo vệ trách móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chop-nhoang-quan-quyt-chong-yeu/864012/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.