Trong thành phố có hai tòa chung cư là được đánh giá tốt nhất, theo tính thích ăn sang ở sang của Tiêu Hi Vi thì chắc chắn cô ta sẽ chọn chỗ tốt nhất rồi. Tôi đi đến tòa chung cư đầu tiên và cũng là nơi được đánh giá 4,9 sao. Cửa đại sảnh mở ra, tôi đi đến quầy lễ tân.
“Xin chào, chị muốn thuê phòng sao ạ?”
“À không, tôi đến tìm người!”
“Dạ, chị cho em biết số phòng hay tên của người đó ạ!”
“Tiêu Hi Vi.”
Nhân viên lễ tân dò trên máy tính, ngón tay làm việc cực tháo vát. Chung cư này nhìn chẳng khác gì khách sạn. Sau khi dò xong, cô nhân viên lên tiếng:
“Thưa chị, là tầng 16 phòng 159 ạ!”
Tôi cười nhẹ, gật đầu một cái rồi đi vào thang máy lên tầng trên, không ngờ đúng ngay từ chung cư đầu tiên. Đến nơi, tôi đi lại phòng mà tiếp tân đã nói.
Cốc cốc.
Cạch - Tiêu Hi Vi mở cửa, vừa thấy tôi đã rất ngạc nhiên.
“Vạn Cẩn?”
Tiêu Hi Vi mời tôi vào trong, tôi ngồi xuống ghế nhìn khắp căn hộ một lượt.
“Cô đến tìm tôi có chuyện gì?”
Giọng điệu như từ lâu đã trở mặt với nhau vậy, mà đã có ngày nào đối xử tử tế đâu. Nhưng tôi vẫn cược vào cô ta sẽ giúp tôi chạy thoát.
“Tôi muốn thương lượng với cô một việc!”
“Ồ?”
“Cô giúp tôi trốn khỏi Tần Ngạn, từ nay về sau chẳng ai làm hòn đá ngáng đường cô nữa?”
Tiêu Hi Vi thản nhiên quay mặt lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chinh-tri-la-vet-xe-do-cua-me-toi/3492844/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.