Ba tháng sau.
Từ vụ việc hôm đó đến tận bây giờ, Tần Ngạn về nhà ít nhất chỉ có 2 lần, mỗi lần về còn chưa đầy nửa tiếng. Bây giờ tôi mới hiểu, hóa ra những gì anh ta làm với tôi lúc trước cũng chỉ là xem tôi như một "con chó", thấy " con chó" đấy thú vị nên anh ta với nán lại chơi đùa với nó lâu hơn một chút trước khi hiện rõ bộ mặt thật của mình. Tôi càng có quyết tâm trốn khỏi đây hơn nữa.
~~ Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, tôi nhìn tên liên lạc, hóa ra là mẹ kế.
"Alo! Dì Thời! " - Tôi nghe máy.
Giọng mẹ kế bên đầu dây kia vang lên: "Cẩn à? Chủ nhật này con rảnh không? "
Bà ấy nói bằng giọng ấm áp như một người mẹ nói với con ruột vậy, bà ấy cũng đã làm mẹ nên bà ấy hiểu cho cảm giác của mẹ tôi cũng như cảm giác của tôi. Ban đầu lúc bố tôi ngoại tình, Thời Thiển - tức là mẹ kế của tôi còn không biết chuyện ông ta đã có vợ.
Tôi mỉm cười đáp lại: "Con rảnh! Sao vậy dì? "
"Chuyện là....! " - Thời Thiển ấp úng như định nói lại thôi.
"Dì cứ nói đi! " - Tôi bình thản.
"... Bố con bảo dì gọi con về nhà ăn cơm, với lại ông ấy mới nhận nuôi một đứa con của người bạn mới mất...! "
Nhà? Nơi đó cũng được tính là nhà sao? Tôi đáp lời.
"Được! Chủ nhật này con về một chuyến! "
Tôi cúp máy, nằm bịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chinh-tri-la-vet-xe-do-cua-me-toi/3492836/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.