🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vũ Minh Nguyệt ở bệnh viện cũng đã tỉnh lại, đầu cô lúc này vẫn còn đau đớn, cô đưa mắt nhìn xung quanh. Trong phòng yên tĩnh đến lạ thường, chỉ nghe thấy tiếng thở đều đều ở góc phòng.

Cô khó nhọc gượng ngồi dậy, nhìn về hướng ghế sô pha, Lệ Tử Sâm lúc này đang ngủ say ở trên ghế. Anh lo lắng cô không an toàn khi ngủ một mình, nên đã ở lại bảo vệ an toàn cho cô.

Vũ Minh Nguyệt cánh mũi hơi cay cay, cô cũng nhớ lại chuyện đã xảy ra rồi, người đến cứu cô là Lệ Tử Sâm. Lần nào cũng vậy, anh vẫn luôn là người kịp thời đến khi cô xảy ra chuyện không hay.

Cũng như trong lúc cô đứng bên bờ vực sâu nguy hiểm, trong lòng cô chỉ nghĩ đến anh.

Đột nhiên cô lại suy nghĩ, nếu như đến một ngày Lệ Tử Sâm thật sự rời xa cô rồi, vậy thì cuộc sống của cô sẽ như thế nào đây? Con trai cô sẽ trở thành người không có ba sao? Cô cũng không biết, hay nói đúng hơn, là cô không dám nghĩ đến chuyện đó.

" Mình không muốn!" Cô lắc đầu nói khẽ.

Vũ Minh Nguyệt giở chăn ra, cô khó khăn đi xuống giường bệnh, bước chân của cô chậm chạp. Nhìn Lệ Tử Sâm đang say giấc, vẻ mặt của anh bây giờ trông rất mệt mỏi.

" Là em làm khó anh có đúng không? Tử Sâm, em không muốn rời xa anh, càng không muốn chúng ta phải trở nên thế này! Tại sao lại là anh chứ? Ông trời sao có thể đối với chúng ta như vậy?" Vũ Minh Nguyệt nức nở

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-chap-va-cuc-cung-bao-boi-cua-tong-tai/1848639/chuong-143.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hôn Nhân Chắp Vá! Cục Cưng Bảo Bối Của Tổng Tài
Chương 143:Chương 142: Anh Không Cố Ý.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.