Hứa Niệm An chậm rãi bước vào biệt thự, vừa mới bước một chân vào, người phụ nữ đã chờ đợi lâu trong phòng khách đột nhiên bước lên, giơ tay tát mạnh vào mặt Hứa Niệm An một cái, “Bốp!”
Với cái tát này, Triệu Dung tát rất nhanh và dữ dội, Hứa Niệm An không kịp tránh né, chỉ cảm thấy đầu bị đánh ong ong, trong miệng có mùi máu tanh.
Không đợi Hứa Niệm An lên tiếng, mẹ chồng Triệu Dung đã bắt đầu chửi bới cay độc, “Hứa Niệm An, đồ khốn kiếp, hoang dâm cả một đêm rồi, còn mặt mũi nào mà về nhà họ Quý, mau lấy đồ rồi cút khỏi đây.”
Hứa Niệm An mắt lạnh nhìn bà ta, Triệu Dung bị cô nhìn chằm chằm khiến cho giật mình. Trước đây bà ta tát cô, cô âm thầm chịu đựng, nhưng hôm nay lại dám phản kháng?
Nhưng Hứa Niệm An như giấu dao trong mắt, Triệu Dung cảm thấy buổi sáng nay có chút khác thường, không khỏi lùi về phía sau một bước, vẻ kiêu ngạo bỗng nhiên biếng mất.
Hứa Niệm An xoay người, cúi người nhặt cái vali ném trên mặt đất, vòng qua người Triệu Dung, đi lên lầu.
Đột nhiên, phía sau truyền đến tiếng còi xe, sau đó, Quý Thừa Ngọc mở cửa bước xuống xe, thản nhiên đi tới chỗ Hứa Niệm An, nhìn cô từ trên xuống dưới, cười lạnh nói, “Ồ, cả đêm tôi không gặp cô. Cô có chuyện gì ra ngoài à?”
Vừa nói, Quý Thừa Ngọc vừa ôm cánh tay anh ta như đang xem một tiết mục hay.
Hứa Niệm An siết chặt cần vali, ngón tay dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cao-cap-vo-ngot-ngao-den-tan-xuong-tuy/3128651/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.