Căn phòng tối om, Hứa Niệm An không biết anh đang ở đâu, nỗi hoảng sợ và lo lắng trong lòng cô gần như chồng chất lên đỉnh điểm, cô bước lên tấm thảm từng chút một.
Đột nhiên, không biết lấy dũng khí từ đâu, cô quay người lại, định bỏ trốn khỏi cửa bất chấp sống chết.
Ngay khi đầu ngón tay cô sắp chạm vào tay nắm cửa, một âm thanh kim loại trong trẻo phá vỡ bầu không khí im lặng chết chóc, và một đám lửa xanh thẫm bốc cháy trong căn phòng tối, Hứu Niệm An lập tức ngửi thấy mùi thuốc lá.
Giọng nói trầm thấp, lười biếng nhưng quen thuộc của người đàn ông từ phía sau truyền đến, “Muốn trốn?”
Trái tim Hứa Niệm An run lên, sau đó nghiến răng nắm chặt tay nắm cửa.
“Tôi sẽ không phải là tôi nếu cô ra được khỏi cánh cửa này.”
Giờ phút này, cô đã dần dần thích ứng với bóng tối, có ánh trăng chiếu vào, Hứa Niệm An nhìn thấy người đàn ông đang ngồi trên ghế bành cách đó không xa, mặc một bộ đồ ngủ màu xám đậm, thắt lưng buộc hờ hững, bộ ngực rắn chắc hiện rõ.
Toàn bộ khuôn mặt anh đều bị che khuất trong bóng tối, Hứa Niệm An thực sự không thể thấy được vẻ mặt của anh, nhưng cảm giác ngột ngạt tràn ngập mọi ngóc ngách trong phòng.
Hứa Niệm An đứng đó, lấy hết can đảm hỏi, “Tiên sinh muốn người phụ nữ nào cũng được, tại sao lại bận tâm đến một người phụ nữ đã có gia đình như tôi?”
Mục Duyên Đình cắn điếu xì gà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-cao-cap-vo-ngot-ngao-den-tan-xuong-tuy/3128650/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.