Kim xuyên, nhóm người Hứa Chí Quân mỗi tuần đều sẽ tụ tập ở Kim xuyên ăn uống, nhưn cũng đã gần cả tháng hôm nay nhóm người Nhậm Gia Dĩnh mới thấy mặt mũi Hứa Chí Quân. Quý Ngạn Lâm đưa mắt nhìn Hứa Chí Quân mở miệng, “ Gần đây lại vì cô gái nào mà khiến cậu bạt vô âm tính vậy?” Hà Bách như nghe chuyện cười, gương mặt lạnh lùng nhếch môi nhìn Quý Ngạn Lâm tán thưởng. Hứa Chí Quân liếc nhìn hai người họ, chậm rãi lên tiếng, “ Không cô gái nào cả.” Nhậm Gia Dĩnh gần đây bận việc của công ty, anh vừa đi công tác về không lâu, nghe Hứa Chí Quân nói vậy, liền thở dài lắc đầu, “ Vẫn là nhớ mãi không quên Nhất tẩu chứ?” Hứa Chí Quân không vui lườm anh, lạnh lùng nghiến ăn, “ Ai là Nhất tẩu hả?” Hà Bách và Quý Ngạn Lâm đưa mắt nhìn nhau, dĩ nhiên là cùng một suy nghĩ, Hứa Chí Quân thật sự động tâm với Mộc Hạ. Nhậm Gia Dĩnh thở dài, “ Chí Quân, cậu có thể phân biệt được Mộ Dung Vân và Mộc Hạ chứ?” Hứa Chí Quân không nói, mà chỉ nhàn nhạt nói, “ Các cậu từng nghe đến cái tên Âu Dương Lưu Giai chưa?” Ba người đàn ông kia đưa mắt nhìn nhau, Nhậm Gia Dĩnh là người lên tiếng hỏi, “ Không phải liên quan đến ông cụ Âu Dương chứ?” Hứa Chí Quân đưa điếu thuốc lên môi, khói thuốc bay lên không trung, làm gương mặt anh bí hiểm hơn, “ Trước đây khi ông cụ cuàng ông cụ Tống đến xem bọn tôi tập luyện, ông cụ Âu Dương có dắt theo một cô gái nhỏ, lúc đó tôi chẳng màn để ý đến nhưng Hàn Thiên Ngạo lại rất chú ý vào cô gái nhỏ đó.” Quý Ngạn Lâm lên tiếng trong hoang mang, “ Không phải Tống Tịnh Hiểu sao?” Hứa Chí Quân lắc đầu, chậm rãi mở bạc môi, “ Tống Tịnh Hiểu chỉ là cái cớ của anh ta để che mắt mà thôi, cô gái kia mới thật sự quan trọng với anh ta.” Hà Bách rất hứng thú lên tiếng hỏi, “ Cậu đừng nói là muốn tìm cô gái kia đến để Hàn Thiên Ngạo buông vật nhỏ của cậu ra nha? Tôi đoán không lầm thì Mộc Hạ mang thai đến tháng thứ bảy rồi.” Anh nghĩ em ra bạn của anh vẫn còn nhớ nhung cô gái nhỏ Mộc Hạ. Hứa Chí Quân liếc mắt xem thường Hà Bách, giọng hờ hững nói, “ Tôi mới không dùng cách đê hèn như vậy? Vật nhỏ là người hiểu chuyện, cô ấy biết tôi làm vậy chỉ khiến cô ấy hận tôi thôi.”
Nhậm Gia Dĩnh dựa lưng vào thành ghế lên tiếng thắc mắc, “ Vậy hôm nay vì sao nhắc tên cô gái kia?” Hứa Chí Quân mở miệng, “ Tôi nghe nói năm năm trước cô gái kia mất tích không biết lí do, Hàn Thiên Ngạo và ông cụ Âu Dương vẫn đang tìm, cô ta là cháu gái nuôi luôn bên cạnh ông cụ Âu Dương, vì Lưu Bang ba của cô ta đã cứu ông cụ Âu Dương một mạng, sau đó vì ba cô ta bị thương nặng qua đời khi cô ta bảy tuổi, chính vì vậy mà ông cụ mới giữ cô t lại và nuôi dưỡng. Ông cụ thêm họ Âu Dương vào cho cô ta, nên cô ta được coi là tiểu thư Âu Dương được ông cụ nuôi dưỡng.” “ Vậy thì có liên quan gì đến cậu?” Quý Ngạn Lâm nhíu mày khó hiểu. Hứa Chí Quân im lặng hồi lâu mới mở miệng, “ Tôi vừa phát hiện Âu Dương Lưu Giai đi cùng Sâm Lan Hoàn.” Ba người đàn ông còn lại nhìn chăm chăm vào Hứa Chí Quân, sao lại liên quan đến Sâm Lan Hoàn? Bọn họ biết Sâm Lan Hoàn bề ngoài là một giáo sư, nhưng anh ta cũng được gọi là Tứ ca trong bang hội, chuyện Âu Dương Lưu Giai xuất hiện cùng anh ta dĩ nhiên sẽ khiến mọi người suy nghĩ. “ Tôi cũng vừa mới biết, trức đây trong trường học, Sâm Lan Hoàn rất quan tâm đến một nữ sinh, còn cùng con trai Từ thị Từ Diễn đánh nhau trước kí túc xá nữ. Chuyện bị đưa lên trang mạng của trường đại học, Sâm Lan Hoàn và Từ Diễn đều là con cháu của gia đình quyền quý cho nên nhà trường không làm gì họ, họ đem mọi trách nhiệm đổ lên đầu cô gái kia? Sau đó thì cô gái kia tốt nghiệp trước thời hạn, Tư Diễn ra nước ngoài tu dưỡng, sau đó nữa năm Sâm Lan Hoàn cũng ra nước ngoài.” Hứa Chí Quân như rất hiểu mọi việc, giọng anh nói rất nhẹn nhàng. Hà Bách là con cáo trên thương trường, đôi mắt anh rất dễ nhìn thấu suy nghĩ của ai đó, anh nhàn nhạt mở miệng, “ Cô gái cậu nói là vật nhỏ của cậu sao?” Hứa Chí Quân không nói chỉ gật đầu, anh cảm thấy con người Sâm Lan Hoàn không đơn giản như vẻ bề ngoái của anh ta, dường như anh cảm giác vạt nhỏ của anh sẽ gặp chuyện, nhưng anh nào hay biết người sắp gặp chuyện không chỉ có Mộc Hạ và còn có cả anh. “ Mộc Hạ sao? Cô gái nay xem ra có ma lực lớn đấy.” Quý Ngạn Lâm nhếch mép cười thích thú. Nhậm Gia Dĩnh không vào vấn đề của họ mà anh nhàn nhạt nhìn Hứa Chí Quân, “ Tôi nghe nói, ông cụ Tống ép Tống An Quốc cùng cô tôi Nhậm Khinh Vũ li hôn để đến ra mặt xin cậu tha cho Tống Tịnh Hiểu một mạng?” Hứa Chí Quân biết Nhậm Gia Dĩnh sẽ không quan tâm đến chuyện của cô anh như vậy, Nhậm Khinh Vũ là người phụ nữ hám danh lợi chỉ nghĩ đến bản thân, cho nên sớm đã bị Nhậm gia từ mặt. Bao năm qua không phải do Tống An Quố bảo bọc thì bà ta không là gì cả. “ Yo! Hôm nay vì sao lại quan tâm cô cậu vậy?” Quý Ngạn Lâm biết Nhậm Gia Dĩnh sẽ không đem chuyện này nói ra, bạn bè bao năm anh hiểu rõ, nhưng chỉ là muốn trêu chọc anh ta. “ Cậu đau lòng thay em họ mình sao?” Hà Bách thêm muối chăm chọc. Không khí yên lặng khi cả Hứa Chí Quân và Nhậm Gia Dĩnh đều rơi vào thế giới riêng của họ, Hà Bách và Quý Ngạn Lâm cũng không tiếp tục trêu cho5v hai người nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]