Thời gian thấm thoát trôi đi, thấp thoáng Thư Di đã ở đây được hai năm rồi, kỳ lạ là trong suốt hai năm ở đây cô không hề được gặp mặt chồng của mình, cũng không có ai nhắc tới ông ta cả.
Ban đầu Thư Di cảm thấy lo lắng nhưng lâu dần lại thấy may mắn.
Hôm nay là sinh nhật tròn mười tám tuổi của cô, quản gia cũng không biết hay quan tâm, hai năm ở đây Thư Di ngoài mặt được đối đãi như nữ chủ nhân nhưng bên trong lòng bọn họ lại không xem cô như vậy.
Thư Di cũng chẳng hề quan tâm, cô tự lấy trộm rượu trong tủ đem uống, một mình ngồi ngoài ban công ngắm nhìn cảnh sắc về đêm. Hoá ra thời gian trôi nhanh đến vậy, thấm thoát đã hai năm rồi, gương mặt của Đổng Tử Hàn cô cũng không còn nhớ rõ…
Người đàn ông ấy xuất hiện trong cuộc đời cô rồi lại biến mất, nghĩ lại những chuyện đã xảy ra vào đêm dạ tiệc ấy, Thư Di chỉ nhếch môi cười nhẹ. Bởi vì khi ấy cô quá ngây thơ, còn nghĩ anh là một người tốt…
Thư Di ngửa cổ uống thêm một hớp rượu nữa, cứ từng cốc rồi từng cốc, cuối cùng chai rượu chỉ còn lại mỗi đáy rỗng.
“Nóng quá…”
Thư Di cảm thấy cả người nóng bừng bừng, cô muốn đi ra ngoài cho khuây khoả, ý nghĩ muốn đi dạo bên dưới liền hiện lên trong đầu, cuối cùng biến thành hành động luôn. Thư Di liêu xiêu bước đi dọc theo vườn hoa, đêm đã về khuya nên gió có vẻ lạnh hơn, cô chỉ mặc chiếc váy ngủ mỏng manh màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-voi-dong-tien-sinh/946982/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.