“Cô nói cái gì hả?!” Hứa Mỹ Lệ vì giận dữ mà không kiềm chế được giọng nói của mình, vậy nên đã thu hút rất nhiều ánh mắt xung quanh.
Cô ta nói xong mới biết mình bị hớ, vậy nên đành phải âm thầm cúi đầu xuống.
Đăng Mỹ Mỹ cũng không trêu cô ta nữa mà chăm chú quan sát Thư Di. Lúc đó cô cũng nhìn về hướng này, nhớ lại những lời cảnh cáo mà Hứa Mỹ Lệ nói hôm qua bỗng nhiên cô sợ hãi mà rụt tay khỏi cảnh tay của Đổng Tử Hàn.
Anh liền nhíu mày, quay sang nhìn cô. Sau đó không nói nhiều mà cần tay cô vắt qua cánh tay mình như cũ. Hành động đó tất nhiên đã lọt vào mắt của Hứa Mỹ Lệ, cô ta âm thầm nghiến răng, tròng mắt như sắp bốc lửa đến nơi.
Đổng Tử Hàn đem Thư Di tới bên cạnh mình lại còn ra vẻ rất thân mật, khi được hỏi rằng cô là ai thì anh liền vòng tay ôm eo cô rồi kéo sát vào người mình. Khoé môi anh cong thành một đường tuyệt đẹp:
“Cô ấy tên là Thư Di, bạn gái của tôi.”
Thư Di sững sờ mở to mắt, mấy người xung quanh “ồ” lên một tiếng.
“Mọi người đừng trêu, cô ấy rất hay ngại.”
Đổng Tử Hàn dịu đang vuốt nhẹ má cô, trong mắt đầy sủng nịnh yêu chiều, trái tim của Thư Di bỗng chốc đập nhanh dần, nhưng sống lưng thì đổ mồ hôi lạnh.
Tại sao anh lại nói như thế? Trong khi cô sắp phải gả cho một lão già, anh còn cố tình thân mật với cô trước mặt Hứa Mỹ Lệ, trong mắt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-voi-dong-tien-sinh/946981/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.