Giản Trì Hoài tựa như một bức tượng điêu khắc cứng đờ , sững sờ đứng tại chỗ . Anh nhìn chòng chọc khuôn mặt của bác sĩ , "sorry là có ý gì ? "
Bác sĩ chủ trị của Tưởng Linh Thục cũng đứng ở bên cạnh . Ông ta tháo khẩu trang xuống , khuôn mặt đầy vê tiếc nuối , " thật xin lỗi , lúc ca giải phẫu mới tiến hành được một nửa , nguy hiểm không thể dự đoán được vẫn tới , chúng tôi đã cố gắng hết sức có thể , nhưng mà ...... Vẫn cấp cứu không được . "
Giản Trì Hoài chỉ cảm thấy trước mắt bất chợt tối sầm lại , sau lưng , truyền tới mấy trận tiếng khóc khó có thể ức chế . Giản Lệ Đề hoàn toàn bối rối , ngồi ở trên ghế , khóc không thành tiếng , chỉ là nước mắt nối nhau tuôn rơi xuống . Một hồi lâu trôi qua , cô đột ngột đứng dậy xông vào cửa phòng giải phẫu , " không phải nói chỉ là tiểu phẫu sao ? Nguy hiểm không lớn , ông gạt người có phải không ? Mẹ tôi làm sao có thể gặp chuyện không may chứ ? "
Giản Trì Hoài ôm lấy cô . Giản Lệ Đề dùng sức muốn nhào vào trong phòng , " mẹ , mẹ —— con là Lệ Đề , mẹ trả lời con một tiếng đi ! "
Giản Trì Hoài đem đầu của cô ấn vào trong lồng ngực mình , " Lệ Đề , ngồi xuống , ngoan . "
" anh , bọn họ gạt em phải không ? Hay là em nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-tinh-yeu-tham-kin/2722975/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.