Một tháng sau.
Tổng biên tập đã thúc giục Chử Đồng mấy lần nhưng phía Giang Ý Duy cô vốn dĩ không thể gặp mặt được, cuối cũng vẫn chưa thể hoàn thành báo cáo.
Sự tình cho đến bây giờ, đám phóng viên đang truy tìm Giang Ý Duy như điên, ngồi đợi, theo đuôi bố mẹ cô ấy, đến cả trợ lý và quản lý của Giang Ý Duy cũng bị theo dõi.
Còn Chử Đồng thì có được tin tức của Giang Ý Duy hoàn toàn vì một cuộc điện thoại.
Xe do Giản Trì Hoài sắp xếp đích thân đưa cô qua đó, cả đường cứ vòng và vòng vèo. Khi tới trước căn biệt thự sạch sẽ, bên trong chỉ có ba người giúp việc. Chử Đồng được dẫn vào trong nhà. Đẩy cửa phòng ngủ ra, từ xa cô đã nhìn thấy Giang Ý Duy nằm trên giường.
Cô ấy vẫn vậy, hệt như khi vừa từ phòng bệnh ra. Người chăm sóc thấy Chử Đồng đi vào bèn đứng dậy, gật đầu với cô sau đó đi ra.
Chử Đồng bịt miệng, sợ mình bật ra âm thành nào đó. Cô bước tới, Giang Ý Duy quay đầu lại: “Cậu tới muộn rồi.”
“Sợ có ký giả theo đuôi, tớ phải lượn thêm mấy vòng.”
“Cậu chính là phóng viên, sợ gì chứ?”
Chử Đồng không trả lời nữa, Giang Ý Duy để hai tay hai bên, muốn ngồi dậy nhưng ngoại trừ hai cánh tay ra, tất cả những chỗ khác đều không có sức: “Cậu giúp tớ dựng chiếc giường thẳng lên một chút.”
Chử Đồng đi tới cuối giường, ấn nút theo yêu cầu của cô ấy, chiếc giường từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-tinh-yeu-tham-kin/2365811/quyen-1-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.