*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Hứa Bùi cầm bút máy viết lưu loát một loạt công thức trên tờ giấy trắng. 
Bút máy này là nhãn hiệu anh thường dùng, cảm giác khi dùng cũng tương tự với mấy chiếc bút trước.  
Kiểu dáng giản dị, mềm cứng vừa phải, xúc cảm mượt mà. 
Nhưng rất rõ ràng, vẫn không giống nhau. 
Một cái đầu từ từ nhích lại gần, đuôi trang sức nhẹ nhàng quét vào cánh tay anh, mùi hoa chanh như có như không bay vào mũi.  
Hứa Bùi nhìn sang, ánh mắt mềm mại. 
Người nào đó nửa giờ trước còn nháo lên muốn học suốt đêm, giờ phút này lại đang chống cằm, ngủ gà ngủ gật.  
Hứa Bùi nhàn nhạt nói: “Buồn ngủ thì lên trên giường ngủ.” 
Ngủ trên giường cùng Hứa Bùi.  
Liên hệ hai câu với nhau, Nhan Thư đột nhiên giật mình một cái: “Tôi không buồn ngủ.” 
Cô cố gắng mở mắt, đứng lên: “Tôi đi pha một ly cà phê.” 
Nói xong thì tỉnh táo hơn chút.  
Nhưng vừa mới đứng lên, ống tay áo đã bị kéo.  
Hứa Bùi đóng nắp bút: “Em ngồi đây, để tôi đi pha.” 
Năm phút sau, Hứa Bùi bưng khay đẩy cửa bước vào.  
Nhan Thư liếc nhìn, kinh ngạc nói: “Tại sao lại là sữa bò?” 
Sắc mặt Hứa Bùi không thay đổi: “Vậy à?” 
Anh lưu loát ném nồi, “Mẹ vừa rót, có lẽ là nhầm.” 
Ở một phòng khác, Hứa phu nhân đã rơi vào mộng đẹp nên không giải thích được chỉ có thể hắt hơi một cái.  
Nhan Thư bưng sữa bò lên, ừng ực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-chon-san-truong/1042678/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.