Ký túc xá phòng 304. 
Quan Văn Cường ôm điện thoại di động đánh Vương Giả, đang đánh giữa trận, bầu không khí đang giằng co, Hứa Bùi gọi cậu ấy một tiếng: “Cường ca, cậu qua đây.” 
(*Vương Giả (Vương Giả Vinh Diệu): Một tựa game giống như Liên Quân Mobile.) 
Giọng điệu rất nghiêm trọng. 
Quan Văn Cường vội vàng để điện thoại di động xuống, nhấc mông khỏi ghế ngồi: “Sao thế Bùi ca? Xưởng máy Ninh Hợp xảy ra chuyện gì à? Hay do hôm qua dựng mô phỏng không được ổn?” 
Cậu vừa hỏi vừa sốt ruột mà chạy đến hai ba bước, sau đó lại nhìn chăm chú vào Hứa Bùi. 
Hứa Bùi đang đứng đối diện với chiếc gương, trên mặt không chút nào hoang mang chỉnh trang quần áo. 
Một lát sau, anh mở miệng: “Cổ áo phía sau của tôi đã ổn chưa, nhìn giúp tôi một chút.” 
Quan Văn Cường giúp Hứa Bùi chỉnh lại phía sau cổ áo: “Ổn rồi.” 
Hứa Bùi: “Sau lưng cũng không sao chứ?” 
Quan Văn Cường: “…” 
Cậu nghĩ lại mới thấy sai sai, “Bùi ca, cậu gọi tôi chỉ vì chuyện này thôi sao?” 
“Còn nữa.” 
“Chuyện gì?” Quan Văn Cường vểnh tai lên nghe. 
Hứa Bùi xoay người lại hỏi cậu: “Cậu thấy chiếc áo trên người tôi như thế nào?” 
Quan Văn Cường không thể nào hiểu nổi, cậu đưa mắt nhìn Hứa Bùi từ trên xuống dưới: “Cũng không tồi, nhưng mà đêm khuya rồi, cậu thay đồ làm gì thế?” 
“Lão Tôn có chuyện muốn tìm tôi.” 
“Trễ như vậy rồi còn tìm cậu làm gì?” 
“Chúng ta sắp tốt nghiệp, bây giờ nhà trường đang trong thời kỳ cạnh tranh, lão Tôn cũng sầu bạc cả râu rồi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bi-mat-chon-san-truong/1042667/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.