Cô ta coi cục cảnh sát của ông ta là cái chợ đấy à?
Rất nhanh, phía sau đã yên tĩnh trở lại.
Hạ Phương và Tư Thành làm như không nghe thấy gì, hai người tạm biệt cục trưởng Kim rồi lên xe rời đi.
Sau khi tiễn người đi khỏi, cục trưởng Kim lau mồ lạnh, cả người như hư thoát.
Ông ta cũng không phải là người chưa gặp người tai to mặt lớn bao giờ, nhưng khí thế của hai người kia thật sự quá mạnh...
Chỉ đứng cùng với họ thôi mà ông ta đã cảm thấy áp lực như núi rồi.
"Cục trưởng Kim, hai người kia có lai lịch gì vậy? Mà làm ngài thế này..." Hai chữ hèn mọn, trợ lý không dám nói ra...
Thật sự là ở Kinh Thành này, anh ta hiếm khi thấy cục trưởng Kim căng thẳng với sợ ai như này...
Nhất là lúc trước khi đi ra khỏi văn phòng, thái độ và biểu cảm khẩn trương của cục trưởng Kim làm anh ta thấy hơi khó hiểu.
Cục trưởng Kim hung hăng trừng trợ lý một cái: "Sau này không biết thì đừng ăn nói linh tinh, cậu có biết người vừa nãy là ai không hả?"
Trợ lý không biết thật, anh ta lắc đầu trong hoang mang.
"Đó là người nhà họ Tư đấy!" Cục trưởng Kim khẽ nheo mắt, rồi bổ sung thêm một câu: "Cậu sáu nhà họ Tư."
Nghe vậy, trợ lý sững sờ ngay tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3480594/chuong-512.html