Tư Thành khẽ than: "Phía Tư Trường Thịnh lại có hành động, ông già sợ ông ta làm hỏng đại sự, bảo anh về một chuyến."
Cô biết ngay mà, nếu không có việc gì, chắc chắn Tư Thành sẽ không về gấp như này.
"Tất nhiên, quan trọng nhất là anh nhớ Phương bảo bối nhà anh." Tư Thành cong môi cười: "Tối nay có rảnh đi thăm ông già với anh không?"
Hạ Phương gật đầu: "Vấn đề không lớn, đi giải quyết bữa trưa của anh trước đã."
"Để không làm mất thời gian của em, anh đặt giao hàng tận nhà là được, tối qua em chưa được nghỉ ngơi, về ngủ một giấc trước đi."
Hạ Phương nhíu mày: "Anh biết em chưa nghỉ ngơi à?"
Tư Thành chạm tay vào vành mắt hơi thâm của cô: "Sao anh lại biết hả?"
Hạ Phương cười: "Không sao, Ngụy Thung cần chữa gấp, giờ em về nghỉ ngơi một lát là được."
Tư Thành cũng không nhiều lời, anh đưa Hạ Phương về biệt thự, rồi để Hạ Phương đi tắm rồi ngủ một giấc.
Hạ Phương thì nhân lúc Tư Thành vào thư phòng, cô lén mở video Ngụy Thung gửi cho mình, rồi ở trong phòng luyện tập.
Ban đầu cô chỉ định tập hai lượt để tìm cảm giác, đợi đến tối có thời gian lại nghiên cứu tiếp.
Ai ngờ cô vào nhảy là quên luôn thời gian.
Bài nhảy chưa đến năm phút, nhảy lần một cô tập mất khoảng một tiếng đồng hồ, rồi cô lại tập đi tập lại nghiên cứu rõ từng động tác.
Lượt hai cô chỉ mất có mười phút là nối được cả bài, chỉ có chỗ nào cô còn chưa thuần thục, cô mới tập lại vài lần.
Bắt đầu lượt ba, cô đã có thể theo kịp tốc độ của cả bài nhạc và nhảy thành thục mọi động tác.
Cứ thế, Hạ Phương luyện đi luyện lại khoảng hai tiếng đồng hồ.
Tư Thành ra khỏi thư phòng để đi lấy nước uống, nghe thấy trong phòng có tiếng động nên anh đi vào xem một cái, anh phát hiện Hạ Phương chưa hề tắm rửa đi ngủ, mà đang lén nhảy múa, anh lập tức nheo mắt lại, ánh mắt sâu thẳm.
Đây là lần đầu tiên Tư Thành trực tiếp xem Hạ Phương nhảy múa.
Lúc trước anh chỉ từng xem trên điện thoại, anh chỉ cảm thấy lúc cô nhảy múa, cả người dịu dàng đến cực điểm, khác hẳn với dáng vẻ lười biếng lại cứng rắn ngày thường.
Hạ Phương như này lại càng năng động với càng dịu dàng đáng yêu hơn, cô giống như tinh linh đang nhảy múa, dù cô chỉ mặc quần áo bình thường, nhưng vẫn có thể làm cô trông giống tiên nữ có cánh vậy...
Tư Thành vốn định kêu Hạ Phương nghỉ ngơi, không cho cô nhảy nữa, anh đứng ngẩn người ở cửa xem hết bài rồi mới hồi thần.
Luyện hơn hai tiếng đồng hồ, Hạ Phương toát đầy mồ hôi, cô chỉnh lại quần áo của mình xong, cô đang chuẩn bị nhảy lần hai củng cố thêm một chút xong sẽ đi tắm.
Kết quả vừa quay đầu lại, cô đã nhìn thấy Tư Thành đang đứng ở cửa.
"Cái kia..." Hạ Phương bị bắt tại trận, cô gãi đầu, sau đó cô mỉm cười lấy lòng nhìn Tư Thành: "Cậu Thành xong việc rồi à."
"Chưa xong, thì không được tới xem bà xã anh ngủ chưa à?" Giọng Tư Thành hơi trầm, trên khuôn mặt tuấn tú viết rõ chữ không vui.
Hạ Phương lau mồ hôi, cười nói: "Vừa nãy em không mệt, không ngủ được nên em vận động một chút, bây giờ tắm một cái rồi ngủ một giấc.
Nói xong, cô xem đồng hồ, đã bốn giờ chiều rồi.
Tắm xong, cùng lắm là cô được ngủ nửa tiếng, là phải chuẩn bị ra ngoài đi sang nhà họ Tư.
Tư Thành thở dài bất lực: "Em đi tắm rồi ngủ đi, nếu tối nay em mệt, anh về nhà một mình cũng được.
Chung quy, chuyện nhà họ Tư anh cũng không xử lý tốt được, Hạ Phương mệt thế này, anh nào nhẫn tâm giày vò cô cơ chứ?
"Em ngủ nửa tiếng là đủ rồi, tối nay em sẽ ra ngoài với anh." Hạ Phong nói xong liền đi vào phòng tắm.
Cũng không phải cô cậy mạnh, mà vì cô phải về nhà với Tư Thành.
Hơn nữa, cũng phải đổi thuốc cho ông cụ rồi.
Khoảng thời gian này, tình hình của ông cụ chắc là đã ổn định, vừa khéo hôm nay cô sang đổi thuốc khác cho ông luôn.
Tư Trường Thịnh đang không kìm được mà rục rịch ngóc đầu dậy, tiếp theo chắc chắn ông ta sẽ có động tác khác, không nhanh chóng làm cho ông cụ khỏe lại, thì trận sau sẽ khó đánh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]