Cô ta không còn quan tâm tới biểu cảm trên mặt Hạ Phương nữa, cô ta thở hổn hển, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi sẽ không bỏ qua chuyện hôm nay đâu, tôi nhất định sẽ điều tra rõ, Hạ Phương, nếu để tôi phát hiện ra có liên quan đến cô, tôi không bao giờ dễ dàng mà bỏ qua cho cô.”
Dứt lời, Lệ Minh Nhã loạng choạng đẩy ghế ra, chạy ra ngoài cửa.
Hạ Phương nhìn bóng lưng chạy trối chết của Lệ Minh Nhã, nhún vai, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, “Tôi đâu có ăn thịt cô, sao lại chạy gấp như vậy? Lúc nãy chẳng phải còn đòi nhất định phải giữ tôi ở lại để hỏi đến cùng sao? Hại.. .”
Sở Lâm Xuyên vẫn mông lung, khó hiểu nhìn Hạ Phương: “Sếp Phương, cô ta bị sao vậy?”
Rõ ràng dáng vẻ vừa rồi của Lệ Minh Nhã có gì đó không ổn, giống như bị đánh thuốc vậy.
Nhưng bữa ăn tối nay là do cô ta bày ra, mấy người bọn họ vừa rồi ai cũng đều rời khỏi phòng VIP, ngoại trừ Lệ Minh Nhã là không có đi đâu, ai sẽ bỏ thuốc cô ta?
Nếu Lệ Minh Nhã tự đánh thuốc mình, lẽ ra cô ta nên làm việc đó khi Tư Thành còn ở đây, nhưng Tư Thành đã rời khỏi từ lâu, cô ta không giữ Tư Thành, mà giữ Hạ Phương lại, tự bỏ thuốc mình để làm gì?
Hạ Phương nhìn Sở-ngây thơ-đơn giản-khờ khạo Lâm Xuyên đang bối rối, không khỏi bật cười: “Không sao đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409368/chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.