“Cô Lệ, cô cảm thấy tôi nên xảy ra chuyện gì sao?”
Hạ Phương đứng dậy, nhìn vẻ mặt Lệ Minh Nhã mặt đỏ tía tai, không ngừng thở hổn hển, khổ sở chịu đựng, cô lười nhác cười nói: “Sao vậy? Cô Lệ thấy không khỏe ở đâu sao?”
“Cô, sao cô có thể không bị gì cả? Không thể nào!” Lệ Minh Nhã hét lớn trong trạng thái đầu óc không còn tỉnh táo.
Hạ Phương nhướng mày: “Sao cô Lệ lại nói thế?”
Nói xong, cô sải bước về phía trước: “Có cần đưa cô đến bệnh viện không?”
“Đừng chạm vào tôi!” Tay của Hạ Phương còn chưa đụng đến đã bị Lệ Minh Nhã hất ra.
Cô ta tức giận hét lên: “Rõ ràng là tôi đã bôi vào ly và chén của cô... Sao cô có thể không bị gì chứ?”
Sắc mặt Hạ Phương tối sầm lại: “Đã bôi gì?”
“Ưm...” Lệ Minh Nhã cắn chặt răng, cố gắng không cho bản thân bị mất kiểm soát.
Khi định thần lại, cô ta mới nhận ra mình suýt chút nữa đã nói lỡ lời, cô ta giận đến đỏ mặt, nhỏ tiếng quát lên: “Cô đừng có nói bậy, tôi không làm gì cả!”
Hạ Phương cười nói: “Cô Lệ đã không khỏe, không phải là bởi vì đồ ăn ở đây có vấn đề chứ?”
“Phục vụ!”
Hạ Phương vừa dứt lời, nhân viên nhà hàng lập tức bước tới.
Hạ Phương chỉ vào Lệ Minh Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409367/chuong-434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.