Lâm Thư Nhã tuy không đồng ý ngay với Ngô Bội Bội nhưng trong lòng cũng đã rung rinh.
Lần này cô ta đến kho hàng cũng chỉ để thử vận may, nào ngờ lại thật sự bắt gặp họ đang may lễ phục tại đây.
Trước đó cô ta đã đến nhà máy một chuyến.
Sau khi giả vờ như vô tình hỏi thăm lễ phục mới được cho hay rằng nó đã không còn nằm trong xưởng nữa.
Lại bóng gió xa gần một phen mới biết nó đã được đưa đến kho hàng.
Cô ta cho rằng đến đây lúc nửa đêm thì sẽ không có ai.
Chỉ cần chụp vài pô hình cho Ngô Bội Bội xem cũng xem như hoàn thành tâm nguyện của đối phương.
Lâm Thư Nhã không nhất định phải rời khỏi LM, nhưng nếu như LM thật sự muốn đuổi cô ta đi thì chỉ cần có cam kết của Ngô Bội Bội, cô ta vẫn sẽ còn một đường lui.
Nếu có thể, Lâm Thư Nhã đương nhiên vẫn muốn ở lại.
Công ty khác có nổi đến đâu đi nữa cũng không bằng được LM - cung điện mà mọi nhà thiết kế trên toàn cầu đều mơ ước được đặt chân vào.
Bản thân cô ta cũng đã phải tốn không ít tâm huyết và nỗ lực để gia nhập.
Nếu thật sự không thể ở lại nữa thì cô ta cũng muốn rời đi một cách có thể diện.
Nhưng lúc này bỗng dưng nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409341/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.