“Hai chị bận rộn cả ngày đã mệt lắm rồi, bên kia có một phòng bếp nhỏ, cô đi nấu đồ ăn đêm đến đây”, Sở Lâm Xuyên chơi đùa điện thoại của Lâm Thư Nhã, cười xấu xa: “Đến cũng đã đến rồi thì tăng ca đi, ngày mai cho cô nghỉ một hôm”.
Được vào làm việc tại LM là vinh dự to lớn đến mức nào, người phụ nữ này còn ăn cây táo rào cây sung, muốn lấy trộm tin tức nội bộ cho người khác?
Ha…
Tối nay giữ cô ta ở lại đây, bắt đầu từ ngày mai… cô ta cũng không cần đến đi làm nữa.
“Không muốn à?”, thấy Lâm Thư Nhã đứng ở đó nơm nớp lo sợ không chịu đi, Sở Lâm Xuyên sa sầm mặt.
Lâm Thư Nhã nào dám nói không, cô ta lập tức đỏ mặt đứng dậy: “Vâng, sếp Xuyên, tôi… tôi đi ngay đây”.
Có thể cùng tăng ca với sếp Xuyên đẹp trai và khí phách thế này là may mắn đến mức nào chứ?
Chỉ nghĩ thôi, tim Lâm Thư Nhã đã bắt đầu đập thình thịch.
Lúc này, trong lòng cô ta như có bong bóng hồng bay lên, cảm giác rất bay bổng.
Bắt đầu từ khi vào công ty, cô ta đã bị Sở Lâm Xuyên đẹp trai và giàu có thu hút.
Anh ấy phong lưu hào phóng, anh tuấn hơn người, mọi hành động đều khiến cô ta động lòng.
Lúc trước cô ta nịnh nọt lấy lòng Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409340/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.