Hạ Phương hỏi: "Còn nhớ lúc anh gia nhập vào đội bảo vệ, đã tuyên thệ điều gì ở trên đài không?"
Sắc mặt Lâm Giang Vũ khẽ thay đổi.
Hạ Phương nói: "Bảo vệ cửa sông Trừng là sứ mệnh của đội bảo vệ chúng ta. Ngày nào cấp trên chưa tuyên bố rút lại nhiệm vụ của chúng ta, thì ngày đó chúng ta không thể tự ý rời khỏi vị trí, đó là chức trách, cũng là ý nghĩa tồn tại của chúng ta. Anh có bất kỳ bất mãn nào đều có thể báo lại với Charles, với tôi, hoặc báo thẳng lên cơ quan bên trên cũng được".
"Anh có biết hiện tại có bao nhiêu người đang nhăm nhe đội bảo vệ chúng ta không? Tình cảnh của đội bảo vệ vốn đã nguy hiểm, làm việc phải vô cùng cẩn thận, chỉ bất cẩn một chút thôi là sẽ lập tức bị tóm đuôi, đến lúc đó không chỉ mỗi anh bị liên lụy, mà còn là tất cả đồng đội, thậm chí là cả người nhà của anh".
"Nhớ cho kỹ lời tôi nói, càng là lúc không được ủng hộ, chúng ta càng phải làm việc thật chu toàn, chỉ có không phạm sai lầm mới không có điểm yếu. Bằng không, nếu ngay cả anh cũng cho rằng sự tồn tại của đội bảo vệ là vô nghĩa, thì chắc chắn sẽ chẳng có ai ngoài kia ủng hộ đội của chúng ta".
Hạ Phương nói xong, nhìn vẻ không phục của Lâm Giang Vũ, xoay người nói với những người còn lại: "Gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409309/chuong-376.html