Sắc mặt Sở Lâm Xuyên lập tức hóa tro tàn.
Bảo anh ấy kinh doanh làm ăn thì được, còn đấu trí nội bộ á?
Anh còn chưa luyện được đến trình độ đó!
Sở Lâm Khôn cũng hơi mím môi, cúi đầu nói: "Tôi chỉ nghĩ đến biện pháp trực tiếp nhất, đó là bắt Cố Vân Lý về, để cô ta đứng ra làm rõ mọi chuyện".
Nhưng nếu làm thế thì rất dễ bứt dây động rừng, dù sao bây giờ bọn họ vẫn chưa biết rốt cuộc Cố Vân Lý chỉ là tốt thí hay là chủ mưu.
Tất nhiên, nếu cô ta là chủ mưu thì độ khả thi không lớn lắm, dù sao mối liên quan giữa cô ta và Amphile chỉ là cô ta thầm thích một nhà thiết kế làm việc ở Amphile mà thôi.
Hơn nữa người đó còn kết hôn rồi.
E rằng Cố Vân Lý chỉ là con tốt bị người ta sử dụng, hoặc là ngay từ đầu cô ta đã là gián điệp được Amphile cài vào LM.
Hạ Phương nhìn điện thoại của mình, thấy Tư Thành nhắn cho cô rằng tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa, thế là cô hơi cong khóe môi lên, lười biếng gõ mặt bàn, nói: "Không vội, uống trà nói chuyện phiếm chút đi. Nửa tiếng sau hẵng nói tiếp".
Hạ Phương nói xong, sắc mặt hai anh em lại càng khó coi hơn.
Bọn họ nghi ngờ sếp Phương đang đùa bỡn mình, nhưng lại không có bằng chứng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409260/chuong-327.html