Càng cảm nhận được sự thất bại không tên.
Hạ Phương bỗng quay sang nở nụ cười xán lạn với anh: "Chờ anh Thành nói câu này mãi đấy".
Tư Thành hơi nhướn mày, trong đôi mắt phượng dài hẹp xuất hiện vài phần bất ngờ và vui mừng.
Xe dừng lại ở bên ngoài tòa nhà LM, Hạ Phương liếc nhìn cánh phóng viên và báo chí đang vây quanh cửa chính, khóe môi hơi cong lên, lười biếng nói: "Anh giúp em sắp xếp bên cánh báo chí đi, cho họ phỏng vấn trực tiếp tổng biên Anmolly của Amphile và Tần Túc song song với nhau".
Tư Thành: ...
Như vậy là…?
Hạ Phương nháy mắt một cái, cười nói: "Chuyện này tất nhiên LM cũng có thể sắp xếp được, nhưng người thứ ba đi làm sẽ có sức thuyết phục hơn, chí ít đối với người ngoài giới như em thì là vậy, đúng không?"
Đúng, nếu Hạ Phương sắp xếp chuyện này, bị tra ra thì rất dễ bị nghi ngờ tính chân thật của sự việc, nhưng nếu là Tư Thành ra tay thì lại không giống nhau.
Tuy rằng Hạ Phương cũng có thể làm chuyện này mà thần không biết quỷ không hay, nhưng chuyện cần cô làm nhiều lắm, Tư Thành lại vừa khéo muốn giúp, có trợ thủ sẵn sàng giúp đỡ như vậy, tất nhiên cô phải lợi dụng triệt để rồi.
"Ừ, nghe theo bà xã hết", Tư Thành nhướn mày lên.
Hạ Phương chớp cơ hội hôn cái chụt lên má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409259/chuong-326.html