"Đây là đáp án mà cô muốn?", bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói đầy trào phúng, Lucy Mộ Dung ngước mắt lên thì thấy gương mặt điển trai nhưng có chút châm biếm của Sở Lâm Xuyên.
"Không liên quan đến anh", Lucy Mộ Dung cầm túi xách định rời đi, lại bị Sở Lâm Xuyên kéo lại.
"Tôi đã nói từ trước rồi, người phụ nữ kia không phải hạng tốt lành gì, cứ dứt khoát cho cô ta nếm mùi cay đắng thật đau là được, cô cứ phải bứt dây động rừng, chỉ vì một tình bạn vốn chẳng đáng một xu này?"
Lucy Mộ Dung sầm mặt dùng sức giãy tay ra: "Sở Lâm Xuyên, tôi đã nói rồi, chuyện của tôi không cần anh nhúng tay vào, anh có nghe hiểu tiếng người không?"
"Nếu người tối hôm đó không phải là tôi thì tất nhiên tôi đã không nhúng tay vào rồi, nhưng giờ cô đã là người phụ nữ của tôi, việc này tôi không thể không quản được", Sở Lâm Xuyên lạnh lùng nói, quanh thân tản ra hơi thở dữ dằn.
Lucy Mộ Dung chỉ cảm thấy không thể nói lý với người này: "Sao nữa, chỉ cần là người anh ngủ cùng là thành phụ nữ của anh hết à? Thời đại nào rồi mà sếp Xuyên còn bảo thủ thế?"
"Cô...", Sở Lâm Xuyên giận đến mức đỏ mặt.
Lucy Mộ Dung tránh khỏi anh ấy: "Nếu tôi nhớ không lầm thì ngày đó người bỏ thuốc anh cũng là phụ nữ nhỉ? Sếp Xuyên cứ lo chuyện của mình cho ổn thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409227/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.