Lucy Mộ Dung cười gằn: "Đúng vậy đấy, băng ghi hình đã bị xóa rồi, sao cô biết được?"
"Cô còn muốn gạt tôi à?!", Lucy Mộ Dung quát khẽ.
Trần Lâm Phỉ sầm mặt lại, buông tay Lucy Mộ Dung ra, rốt cuộc cũng không giả vờ được nữa, hất tay cô ấy rồi nói: "Lucy Mộ Dung, cô giỡn mặt à? Cô dám tính kế tôi?"
Lucy Mộ Dung cười gằn: "Tôi tính kế cô? Chỉ có cô được hãm hại tôi, còn tôi thì không được tìm hiểu chân tướng? Nói nghe dễ quá, bạn thân gì chứ, trong mắt cô, tôi chỉ là một bức bình phong thôi đúng không? Cô lợi dụng sự giản dị của tôi để nâng lên vẻ đẹp của mình, lợi dụng sự tầm thường của tôi để toát lên vẻ tao nhã cao quý của cô, hừ, bây giờ danh tiếng của tôi vượt qua cô nên cô thấy khó chịu chứ gì? Vì vậy nên mới nghĩ cách hãm hại tôi?"
Hạ Phương đã từng nói Trần Lâm Phỉ rất xấu tính, khuyên cô ấy đừng thường xuyên qua lại với Trần Lâm Phỉ.
Nhưng lúc đó Lucy Mộ Dung không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy đối phương đối xử với mình tốt nên cô ấy cũng tốt lại, như vậy là công bằng với nhau. Nhưng không ngờ rằng cái tốt mà Trần Lâm Phỉ dành cho cô ấy chỉ toàn là giả vờ.
Bây giờ Hạ Phương khác xưa, trở thành thiết kế trưởng của LM, mà Lucy Mộ Dung cũng được hưởng tiếng thơm của Hạ Phương, không chỉ được Hạ Phương tặng quà sinh nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-bat-dac-di/3409226/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.